ÁM LÂN - Trang 454

ÁM LÂN

Đinh Mặc

www.dtv-ebook.com

Chương 71

Thành phố Tuân không lớn, nhanh chóng đến được trung tâm thương

mại Nhiếp Thập Quân thường đi. Giản Dao và Phương Thanh kéo cửa xe ra
đi xuống, ngón tay An Nham gõ trên vô lăng: "Anh chờ ở trên xe à?"

Bạc Cận Ngôn: "Ừ."

Tất cả mọi người xuống xe, trong xe lại im lặng. Bạc Cận Ngôn im lặng

ngồi trong chốc lát, cảm thấy ánh mặt trời xuyên qua cửa xe chiếu vào mặt
anh, hơi nóng. Trong đầu lại nhớ tới đoạn đối thoại vừa rồi với Giản Dao.
Đó là sự ấm áp khó có thể diễn tả bằng lời. Một năm nay anh dùng sự lạnh
lùng và yên tĩnh che đậy kín mình. Không muốn để cho bất cứ ai tới gần,
nhưng trong khoảnh khắc đầu tiên gặp lại cô, trong lòng anh đã cuồn cuộn
nổi sóng. Anh đã sắp không thể khống chế nổi, muốn ôm cô vào lòng,
mãnh liệt hôn. Hóa ra đó là vợ anh, người vợ mà anh đã xa cách một năm
không thể ôm ấp. Anh muốn cô, muốn sự thân mật của cô, muốn sự thông
cảm của cô, muốn sự dịu dàng của cô. Ba người Giản Dao nhanh chóng trở
lại. Tuy Nhiếp Thập Quân chỉ tiêu bằng tiền mặt, nhưng cũng chỉ tiêu ở
trong trung tâm thương mại, cho nên điều tra được bản ghi chép chi tiêu
của cô ta vô cùng dễ dàng. Phương Thanh cầm hóa đơn được đóng dấu dài
trong tay, mở cửa sau ra, ngẩn người. Bạc Cận Ngôn đã ngồi ở ghế sau. Bộ
dáng kiêu căng mà bình thản, hai tay chống gậy. Cuối cùng Phương Thanh
không nhịn nổi bật cười, liếc Giản Dao. Giản Dao nhìn Bạc Cận Ngôn,
không nhúc nhích. Phương Thanh đẩy cô, còn anh ta ngồi vào ghế cạnh tài
xế. An Nham khẽ mỉm cười, khởi động xe. Khoảng cách rất gần mà ngờ
đâu rất xa, dáng vẻ trí thức phong độ lạnh lùng, ngồi ngay bên cạnh Giản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.