ÁM LÂN - Trang 456

Phương Thanh nói: "Cậu bị ngốc à, đều là nhãn hiệu dành cho phụ nữ

trẻ, sao lại mua cho mẹ được. Hơn nữa có cô gái nào tháng nào cũng tặng
quà cho mẹ không."

Trong lòng Giản Dao chấn động, luôn cảm thấy lời của Phương Thanh

có ý gì đó, nhưng còn chưa nắm bắt được. Tay vẫn bị Bạc Cận Ngôn cầm
chặt, muốn rút lại không rút được. Còn lúc này trong lòng Bạc Cận Ngôn
vừa kích động vừa thỏa mãn. Nhận thấy cô muốn chạy trốn, anh quyết định
giả vờ như không biết, dùng ngón tay cái khẽ miết bàn tay cô. Sau đó cô
cúi đầu, im lặng. Khí huyết trong lòng Bạc Cận Ngôn đột nhiên dâng lên,
im lặng một lúc lâu mới mở miệng: "Gọi Phùng Duyệt Hề đến hỏi một
chút."

Anh khẽ nói một câu khiến đám Giản Dao giật mình. Trong đầu hiện lên

hình ảnh của Phùng Duyệt Hề, cả người toàn hàng hiệu, trang điểm đẹp đẽ.
Liệu có liên quan đến Nhiếp Thập Quân có cuộc sống khác thường hay
không? Song Phùng Duyệt Hề bị mời đến cục lại tỏ vẻ không biết gì về
chuyện này. So với lần trước khiếp sợ và đau buồn, lần này Phùng Duyệt
Hề có vẻ im ắng hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt tiều tụy, hai mắt thâm quầng,
biểu hiện ban đêm cô ta ngủ không ngon.

"Tôi không rõ lắm." Phùng Duyệt Hề nắm chặt hai tay, ngỡ ngàng nói,

"Thỉnh thoảng chúng tôi sẽ cùng đi đến trung tâm thương mại mua đồ,
nhưng tôi không hề biết cậu ấy mua nhiều như thế, cũng chưa từng thấy cậu
ấy dùng."

Phương Thanh hỏi: "Có lẽ là cô ta mua cho người khác chăng?"

"Tôi không rõ lắm."

Phương Thanh chuyển sang câu khác: "Vậy cô ta có từng tặng đồ cho cô

không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.