ÁM LÂN - Trang 502

Dưới ngọn đèn, không ai nhúc nhích. Giản Dao bỗng nhiên hơi thất thần.

Bởi vì tay cô chạm vào khớp xương trên lưng anh. Khớp xương cứng như
vỏ rùa, giống Trầm Mặc. Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu cô, sao con
người này nuôi mãi mà không mập? Sẽ luôn gầy nhanh như vậy, nửa đời
người đều như thế. Hốc mắt Giản Dao bỗng nhiên ẩm ướt. Trong phút chốc
trời đất quay cuồng, Bạc Cận Ngôn đã ôm cô nằm xuống đất. Cô nằm trên
đệm, hai tay bị anh giữ chặt, cơ thể cũng vậy. Anh cúi đầu mỉm cười với
cô, giống như một đứa trẻ thắng được một trận đánh nhau vô nghĩa. Anh
nói: "Giản Dao, xem ra là anh thắng rồi, em không đánh lại anh. Cho nên
em không thể đi mạo hiểm theo anh."

Trong lòng Giản Dao chấn động, sự lạnh lẽo trong tim bị kích thích, cô

đột nhiên dốc sức, đẩy Bạc Cận Ngôn ra, không đợi anh có phản ứng cô đã
rướn người lên, dùng một ít kĩ năng vật lộn Phương Thanh dạy, lập tức vật
ngã anh xuống đất. Giống như bức tranh gáo hồ lô, chế ngự hai tay và cơ
thể anh.

Anh nằm im, không hé răng. Giản Dao nói: "Cận Ngôn, anh đừng cố

chấp."

Bạc Cận Ngôn im lặng. Một lát sau, anh vươn tay ôm lấy eo cô. Giản

Dao bỗng nhiên như mất hết sức lực, nằm dưới ngực anh, cúi đầu, lại tháo
kính râm của anh xuống, dùng mặt khẽ cọ mặt anh. Hai người im lặng hôn
nhau.

"Anh không nhìn thấy, sau này sẽ đến lượt em chủ động hôn anh." Giản

Dao thấp giọng nói, "Mỗi 10 phút em sẽ hôn anh một lần, sẽ cùng anh đi
làm bất cứ chuyện nguy hiểm nào trên đời này."

Nước mắt Giản Dao chảy xuống.

Lông mi Bạc Cận Ngôn cũng hơi ẩm ướt. Bờ môi anh giật giật, sau đó

thấp giọng nói: "Cô gái cố chấp...cô vợ cố chấp của anh..." Người vợ anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.