ÁM LÂN - Trang 504

Nơi kia cũng không kín đáo. Rừng cây bên quốc lộ, dân cư thưa thớt, kéo

dài, nhưng nếu ra tay vào lúc nửa đêm cũng khó bị người phát hiện. Bạc
Cận Ngôn, Giản Dao và một đám cảnh sát, vẻ mặt nghiêm nghị đi tới nơi.
Đi vào trong rừng hơn mười phút, đột nhiên di động của Phương Thanh
vang lên. Anh ta bắt máy, là do Thạch Bằng vừa thẩm vấn ban ngày gọi tới.

"Có chuyện gì?" Phương Thanh vội hỏi.

"A lô, cảnh sát Phương." Giọng nói của Thạch Bằng hơi do dự, "Tôi

bỗng nhiên nhớ tới một chuyện. Trước đây hình như tôi và Trần Cẩn đã
từng cùng nhìn thấy hình vẽ con bướm. Không biết nó có tác dụng gì cho
việc điều tra của các anh không."

Phương Thanh sửng sốt, lập tức hỏi: "Nhìn thấy ở đâu?"

"Ngay ở trên núi quê nhà chúng tôi, trong một cái hang. Thời gian đã

lâu, nên tôi quên mất. Hôm qua anh cho tôi xem ảnh, sau đó tôi mới nhớ
ra."

Lúc này, mọi người đã đi lên một sườn dốc, người được treo ngay trên

cây đối diện. Trong lòng Phương Thanh chấn động, di động cũng bỏ xuống.

Cả người Phùng Duyệt Hề không mặc gì, tóc dài rối tung. Chỉ có trên hai

chân vẫn còn đôi giày cao gót màu đỏ hàng hiệu, treo lơ lửng giữa không
trung. Lúc này hoàng hôn buông xuống, trong rừng có chút sương mù. Bởi
vậy hình ảnh này càng thêm đáng sợ. Cô ta bị "đóng đinh" trên cây, đinh
phải dài đến một tấc, đóng vào đầu, chân tay, bên hông...thủ đoạn của hung
thủ vô cùng thành thạo, những chỗ đóng đinh không hề thối rữa. Có máu
chảy từ vết thương, dọc theo cơ thể và tay chân cô ta, nhìn vào giống như
một bức tranh đẫm máu tuyệt đẹp. Cánh của con bướm ở phía sau cô ta.

So với bức tranh "bướm phượng đuôi dài" đơn giản dịu dàng của Trần

Cẩn, con bướm này rõ ràng hung tàn cao quý hơn nhiều. Mắt kép rất lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.