ÁM LÂN - Trang 575

trong phòng khách năm đó.

"Xin lỗi...Xin lỗi..." Anh ta ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt không rõ là sợ

sệt hay là si dại, "Xin em tha thứ...khoan dung cho anh..." Nước mắt anh ta
đầy mặt.

Bạc Cận Ngôn cầm súng không nhúc nhích, nghe thấy tiếng nói, vẫn

nhìn về phía Lạc Lang. Lúc này, khẩu súng trong tay Giản Dao ngắm chuẩn
xác vào đầu Lạc Lang. Cô nhìn thấy dáng vẻ đột nhiên đau khổ của anh ta,
trong lòng hỗn loạn, không biết trả lời như thế nào. Nước mắt dần trào ra,
làm nhoè hai mắt.

Cô im lặng khiến cho Lạc Lang như rơi vào hầm băng, có lẽ trước khi

đến gần cái chết, người ta chắc chắn sẽ có ý nghĩ điên rồ, hai mươi năm nay
anh ta đều khao khát nhận được sự khoan dung của cô. Thậm chí anh ta còn
bắt lấy ống quần cô, ngẩng đầu, chờ đợi nhìn cô, nói lần nữa: "Giản
Dao...xin em tha thứ cho anh...Anh không muốn gì hết, hai mươi năm nay,
anh chỉ muốn một câu...tha thứ của em..."

Anh ta khóc lóc khiến cho Giản Dao cảm thấy rầu rĩ. Cô cũng biết anh ta

không thể sống lâu được, cho dù hôm nay trọng thương không chết thì
không bao lâu sau cũng sẽ bị phán tử hình. Đột nhiên, những hình ảnh qua
lại với anh ta xông lên đầu. Đó là buổi tụ tập đồng hương do Lý Huân
Nhiên tổ chức, anh ta âu phục thẳng thớm yên tĩnh ngồi, chân thành cười
nói với cô: "Giản Dao, khi còn bé anh từng dẫn em và Huân Nhiên đi câu
cá đấy." Còn cả vụ án sát thủ mặt nạ, An Nham và Phương Thanh bị nổ
bom, cô bị bom nổ đánh văng ra đất, là anh ta ôm lấy cô, còn đối mặt với
một trong những tên sát thủ.

Đã hơn một năm nay, như một người bạn, như một người anh, như một

người tri kỉ không hề vượt rào, dịu dàng khắc chế. Không ai nhìn ra được
anh ta bị bệnh tâm thần biến thái tích tụ nhiều năm, ngay cả Giản Dao qua
lại lâu ngày cũng không nhận ra...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.