ÁM LÂN - Trang 614

Anh mỉm cười: "Ừ, đây là cuộc chiến tranh thuộc về chúng ta."

Chỉ là khi Giản Dao nghĩ đến toàn bộ kế hoạch này, cuối cùng vẫn không

yên lòng, lại dặn dò: "Nhưng mà anh phải đồng ý với em một chuyện,
không bao giờ để cho bản thân xông lên phía trước."

Bạc Cận Ngôn lại đáp: "Anh đương nhiên sẽ không tự xông lên, đối phó

với tổ chức tội phạm cần rất nhiều cảnh sát, sao anh làm chuyện ngu ngốc
chứ?"

Giản Dao nghĩ lại cũng đúng, nghĩ đến năm đó đối phó với tên hoa tươi

ăn thịt người, tình hình cũng không khác gì so với hôm nay, Bạc Cận Ngôn
cũng là lập ra toàn bộ kế hoạch, lừa dối, anh chỉ huy thâm nhập sâu vào
hang hổ, thuỷ bộ, không binh đều nghe theo sự điều khiển, cuối cùng hốt
gọn căn cứ tội phạm và tên hoa tươi ăn thịt người. Cận Ngôn của cô, bụng
dạ đen tối cũng rất đáng sợ, thao túng toàn cục, thận trọng từng bước. Nghĩ
tới đây, cô thoáng yên tâm. Nhìn sắc trời ngoài cửa sổ cảm thấy con đường
phía trước dường như cũng chẳng còn gập ghềnh nữa. Đợi bắt được sát thủ
mặt nạ, bọn họ thực sự có thể trở về nhà rồi.

Một lát sau, Giản Dao đi xuống dưới lấy điểm tâm, chỉ còn lại mình Bạc

Cận Ngôn ngồi bên cạnh rừng cây, hồ nước ngoài khách sạn. Trong thành
phố nhỏ vắng vẻ này, lại có khách sạn mang phong cách lịch sự tao nhã như
vậy, tên là "Tiệm Vong", là Giản Dao đặt ở trên mạng. Lúc này, Bạc Cận
Ngôn yên tĩnh ngồi bên hồ nước mênh mông, trước mặt là hơi nước mây
khói mịt mù. Anh ngồi một lúc. Tình cảnh này khiến anh nghĩ tới mấy năm
trước, ở bờ sông biệt thự quê nhà thành phố Đồng, anh và Phó Tử Ngộ
cũng ngồi bên mép nước thế này, câu cá, uống rượu, nói chuyện phiếm.

Bạc Cận Ngôn đương nhiên là người theo thuyết vô thần, nhưng lúc này

anh lại dường như cảm thấy bên cạnh có thêm một người. Phó Tử Ngộ vẫn
ngồi cạnh anh, nụ cười trên mặt dịu dàng ân cần, không hề thay đổi. Bạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.