ÁM LÂN - Trang 664

Giản Dao: "...Chuyện này quá mạo hiểm."

Anh nói: "Trẻ con mạo hiểm mới có kẹo ăn."

Giản Dao: "...Mọi việc đều phải cẩn thận. Có chuyện gì cứ đứng sau em.

Tốt xấu gì kĩ năng của em cũng hơn xa anh." Cô nói lại với anh lần nữa.

Bạc Cận Ngôn khẽ nắm tay cô, đáp: "Ừ."

Hai người đi vào trong khách sạn, nhưng dù cho nhạy cảm, thông minh

như hai người cũng không biết được trong ngoài khách sạn này lúc này có
bao nhiêu ánh mắt tàn nhẫn, nghi ngờ, khinh miệt, tò mò...nhìn chằm chằm
họ đâu?

Vừa đi vào cửa là một phòng khách, thậm chí còn trang bị cả cầu nước

nhỏ. Mấy người đàn ông ngồi ngoài ban công đánh bài, nghe thấy tiếng
động, tất cả đều quay đầu lại. Người ngồi dựa vào tường sau quầy cũng là
nam, đang nâng chén, híp mắt thấy bọn họ, chợt mỉm cười. Bầu không khí
trong phòng khách này đột nhiên trở nên hơi căng thẳng lúng túng, giống
như hồ nước luôn yên bình cuối cùng bị gió khẽ thổi gợn lên, bóng dáng
mỗi người cũng trở nên mơ hồ. Bạc Cận Ngôn đi đến trước quầy: "Chúng
tôi muốn thuê một phòng."

Người đàn ông phía sau quầy khoảng chừng ba tư, ba lăm, người cao

trắng nõn, còn đeo kính mắt, cười tủm tỉm vô cùng nhã nhặn.

Hắn hỏi: "À, được, ở mấy ngày?"

"Ba ngày có lẽ đủ rồi."

Hắn cũng không đòi CMND từ họ, thu tiền, đưa thẻ phòng cho bọn họ,

sau đó mỉm cười: "Chúc hai người vui vẻ ở đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.