ÁM LÂN - Trang 663

Ngôn vịn vào Giản Dao, đi hai bước, dừng lại, quay đầu nói: "Bác sĩ, bảo
trọng."

Ôn Dung hơi sửng sốt, dường như cũng hơi cảm động, sau đó mỉm cười

gật đầu: "Ừ, hai người cũng thế. Nếu có chuyện gì cần giúp đỡ ở đây, nhớ
tìm tôi."

Hai người đi lên trước một đoạn ngắn, Giản Dao nói: "Xem ra người này

rất được đấy."

Bạc Cận Ngôn không đáp. Vì thế Giản Dao cũng không nhiều lời nữa.

Dần dần, hai người đã đi đến phía tây thị trấn. Một toà nhà ngói trắng
tường xám, so với những ngôi nhà địa phương rõ ràng mới, sạch sẽ hơn
chút, trên mái hiên đầy thực vật màu xanh, cũng có sức sống hơn. Trên
bảng viết "Khách sạn Như Ý". Hai người đứng ở góc đường nhìn khách sạn
kia. Hai bên tường khách sạn như có một đôi tay không ngừng kéo dài về
phía sau, dường như che chắn tất cả. Nhìn từ bên ngoài, trong khách sạn
vắng lặng, thỉnh thoảng có bóng người loé lên, nhưng lại không thấy rõ
được.

Giản Dao nói: "Chúng ta thực sự phải đi vào sao?"

"Ừ." Bạc Cận Ngôn thản nhiên đáp, "Ở thị trấn nhỏ này phương thức

giao thông quan trọng nhất là đường thuỷ. Nếu như Phật Thủ ở đây, vậy thì
giao thông cũng bị khống chế trong tay bọn chúng. Bọn chúng phát hiện
hai ta đến, với tác phong tàn nhẫn kín đáo nhiều năm qua, cho dù không
xác định được thân phận của chúng ta thì cũng sẽ không dễ dàng để cho
chạy. Nếu như hai chúng ta không làm gì, tất nhiên là chỉ có ngồi chờ chết.
Nhưng em quên là anh mang thân phận gì tới đây sao?"

Giản Dao nhìn anh.

Bạc Cận Ngôn thoáng cười: "Tiếu Diện Xà thập tử nhất sinh, mang theo

tài liệu tới gặp Phật Thủ, tại sao phải giết chết?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.