ÁM LÂN - Trang 662

Ôn Dung không ngẩng đầu, chỉ đáp: "Cũng không nói chính xác được,

lúc nhiều lúc ít."

Bạc Cận Ngôn: "Bệnh nhân của bác sĩ là dạng như nào?"

Ôn Dung thoáng cười: "Dạng nào cũng có. Bác sĩ không được chọn bệnh

nhân."

"Như vừa rồi, tội phạm cũng có sao?"

Tay Ôn Dung thoáng dừng lại, ngẩng đầu nhìn Bạc Cận Ngôn, ánh mắt

trầm tĩnh như nước, nhìn không ra hỉ nộ: "Anh là ai?"

Giản Dao nhìn hai người họ không nói lời nào.

Khoé môi Bạc Cận Ngôn từ từ cong lên: "Có thể đến được nơi này sẽ là

người nào?"

Ôn Dung im lặng một lát: "Mặc kệ là người tốt hay xấu, tôi là bác sĩ,

thân đã ở chỗ này, tôi chỉ muốn cứu người."

Giản Dao và Bạc Cận Ngôn cũng không nói nữa. Trước khi ra cửa, Bạc

Cận Ngôn hỏi Ôn Dung: "Nếu như muốn rời khỏi thị trấn này, phải làm như
thế nào?"

Ôn Dung im lặng một lúc mới đáp: "Có thể ngồi thuyền từ bến tàu rời đi.

Bến tàu là sản nghiệp của ông chủ Tôn."

Bạc Cận Ngôn: "Làm sao tìm được ông chủ Tôn?"

Ôn Dung đáp: "Anh ta còn mở một khách sạn, ở ngay phía tây thị trấn

này."

Bạc Cận Ngôn gật đầu: "Cảm ơn." Mắt thấy Ôn Dung sắp đưa hai người

họ ra cửa, còn Khưu Tự Cẩm không biết ở trong phòng làm gì. Bạc Cận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.