ÁM LÂN - Trang 712

Sau khi anh nói xong những lời này, sờ lấy cốc trà từ từ uống. Giản Dao

nhớ tới những mưu tính Bạc Cận Ngôn nói tối qua. Lúc ấy hai người nằm
trong chăn, anh dán sát bên lỗ tai cô, khe khẽ nói: "Đầu tiên anh gieo chút
hoài nghi vào trong lòng Tống Khôn - gã là người hiểu rõ bọn họ nhất,
trong lòng gã có lựa chọn về người nghi ngờ. Sau đó anh sẽ từng bước dẫn
dắt suy nghĩ của gã, cho gã bước vào điều kiện tiên quyết - người bị lựa
chọn này là do mình tự nghĩ ra."

"Sau đó, dùng giả đánh tráo, giả giả thực thực, ném ra điều kiện tiên

quyết của Chu Thao, từng bước một phá vỡ nghi ngờ của gã đối với cảnh
sát kia, dẫn tới trên người sát thủ mặt nạ."

"Đương nhiên cũng không thể nói ra toàn bộ, nhưng ít ra để cho trong

lòng gã đồng thời nghi ngờ hai người kia. Tống Khôn trời sinh tính đa nghi,
cẩn thận tàn nhẫn. Chỉ cần chúng ta chôn cái rễ này trong lòng gã, như vậy
thì ít nhất có hai người rồi, cảnh sát kia không còn là mục tiêu duy nhất của
gã nữa."

"Nhưng mà..." Giản Dao nói, "Những cái này cũng chỉ là phỏng đoán

của anh, muốn tìm được chứng cứ 'chứng minh' sát thủ mặt nạ là 'cảnh sát'
thì sao?

"Những điều này đều chỉ là phỏng đoán của cậu." Tống Khôn chậm rãi

nói, "Tôi không thể vì phỏng đoán của cậu bắt một người coi là cảnh sát
tiêu diệt. Cậu muốn làm thế nào chứng minh người kia nhất định là cảnh
sát?"

Bạc Cận Ngôn mỉm cười: "Có một cách đơn giản nhất."

Chạng vạng tối nay, Tống Khôn dường như vô cùng hào hứng, gọi mấy

tâm phúc tới lên nhà đánh bài, chỉ có mỗi Ôn Dung và Bạc Cận Ngôn
không có mặt. Ôn Dung nghe nói là lên núi khám bệnh, có một bệnh nhân
nguy kịch. Nhắc đến chuyện này, Tần Sinh cười nhạo: "Ôn Dung này quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.