ÁM LÂN - Trang 776

không nghĩ tới vận khí lại tốt như vậy, vừa lên bờ đã gặp được Bạc Cận
Ngôn.

"Bởi vì một ít nguyên nhân ngoài ý muốn, hiện tại hang ổ Phật Thủ đã

đánh mất sức chiến đấu, bản thân Phật Thủ và Tống Khôn đều bị thương
nặng hôn mê. Triệu Khôn nằm vùng bị thương nặng, Giản Dao đang chăm
sóc." Bạc Cận Ngôn nói, "Chúng ta đi tụ họp với cô ấy."

Bọn Phương Thanh vui vẻ: "Tốt quá!"

Toà nhà này so với nửa tiếng trước Bạc Cận Ngôn rời đi, không có gì

thay đổi. Những tên thuộc hạ tay sai của Phật Thủ vẫn nằm la liệt trên đất
chưa tỉnh. Bọn Phương Thanh cũng không vội đi bắt bọn chúng, đi theo
Bạc Cận Ngôn vào bên trong. Đến căn phòng kia, cửa khép hờ. Bạc Cận
Ngôn từ từ đẩy cửa ra, nhìn thấy một dáng vẻ mảnh mai cắm dao vào tim
Tống Khôn. Mọi người hoảng hốt, nhưng đã không còn kịp, động tác của
Khâu Tự Cẩm vừa nhẹ vừa nhanh, trong khoảnh khắc dao kề vào cổ, máu
bắn tung toé như vòi phun nước. Phương Thanh vội bước lên, muốn giữ cổ
cô bé, nhưng đã không làm được gì. Trên khuôn mặt gầy của cô bé lộ ra nụ
cười kì lạ. Bạc Cận Ngôn thấy lạnh cả người, nhanh chóng nhìn xung
quanh, nhưng đâu còn thấy bóng dáng Giản Dao. Anh bắt lấy Khâu Tự
Cẩm hấp hối trên đất, quát lên: "Giản Dao đâu? Cô ấy ở đâu?"

Khâu Tự Cẩm há to miệng, vô cùng gian nan nhưng không phát ra được

tiếng nào, Bạc Cận Ngôn chỉ có thể dựa vào khẩu hình miệng của cô bé,
cùng với tiếng vô cùng yếu ớt, nhận ra lời nói sau cùng:

"Tất cả...đều dựa theo kế hoạch của hắn...đang tiến hành..." Khâu Tự

Cẩm đã cạn hơi.

Bạc Cận Ngôn đứng lên, ánh mắt như tia chớp, dán vào mấy dấu chân

máu trên mặt đất. Đó là dấu chân của Giản Dao, bước đi ổn định, bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.