ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 108

- Đây sẽ là chuyến đi công tác ra nước ngoài cuối cùng của anh. Sau
chuyến nầy, anh sẽ ở nhà nhiều đến mức em phát chán lên cho mà xem.
Cô mỉm cười với anh.
- Trên đời nầy làm gì có nhiều thời gian đến thế.
- Chúng mình sẽ ở bên nhau mãi mãi.
Cuộc săn đuổi Con Cáo là một trong những công việc tuyệt vọng nhất mà
Robert từng gặp. Anh đã tìm được dấu vết của hắn ở Argentina nhưng
chậm so với con mồi một ngày. Những dấu vết dẫn tới Tokyo và Trung
Quốc, rồi Malaisia. Dù Con Cáo là ai không biết, hắn để lại một chút dấu
vết đủ để dẫn đến nơi hắn đã có mặt nhưng không bao giờ đến được nói
hắn đang có mặt.
Hết ngày rồi đến tuần, hết tuần rồi đến tháng, và Robert luôn ở phía sau
Con Cáo. Hầu như ngày nào anh cũng gọi điện cho Susan. Thoạt đầu thì là:
"Anh sẽ trở về nhà sau vài ngày thôi, em yêu". Và rồi, "Anh có thể về nhà
vào tuần tới". Và sau cùng "Anh không rõ là khi nào thì sẽ về được". Cuối
cùng, Robert đã phải bỏ cuộc. Anh đã bám theo dấu vết Con Cáo suốt hai
tháng rưỡi mà không có kết quả gì.
Khi anh trở về với Susan, cô có vẻ thay đổi. Hơi lạnh nhạt một chút.
- Anh xin lỗi, em yêu, - Robert xin lỗi. - Anh không hề biết là phải mất
nhiều thời gian như thế. Chỉ là…
- Họ sẽ không bao giờ buông tha anh, có phải không, Robert?
- Gì cơ? Tất nhiên là họ sẽ phải buông anh ra.
- Em không nghĩ như thế. Em đã nhận việc làm ở bệnh viện Memorial ở
Washington. - Cô lắc đầu.
- Em nói gì? - Anh giật mình.
- Em sẽ lại là một y tá. Em không thể cứ ngồi chờ anh trở về nhà với em,
phiền muộn về việc anh đang ở đâu và anh đang làm gì, phiền muộn không
hiểu anh đã chết hay còn sống nữa.
- Susan, anh…
- Cũng được thôi mà, anh yêu của em. It nhất thì em cũng sẽ làm được việc
gì đó có ích trong những lúc anh đi vắng. Điều đó sẽ làm cho sự chờ đợi trở
nên nhẹ nhàng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.