ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 114

Anh đứng lặng, cố kiềm chế tình cảm của mình.
- Chuyện nầy - Chuyện nầy có liên quan gì tới thằng cha Cái túi tiền không
hả?
- Monte đã ngỏ lời cầu hôn với em. – Susan lưỡng lự.
- Và em sẽ bằng lòng ư? - Anh cảm thấy tim mình thắt lại.
- Vâng.
Đó là cơn ác mộng điên rồ. Không phải chuyện nầy đang xảy ra, anh nghĩ.
Không thể như thế được. Nước mắt anh ứa ra.
Susan choàng tay, ôm chặt lấy anh.
- Em sẽ không bao giờ cảm thấy yêu một ngứời đàn ông như em đã cảm
thấy yêu anh được. Em yêu anh bằng cả tâm hồn và trái tim mình. Em sẽ
luôn luôn yêu anh. Anh là người bạn yêu quý nhất của em. - Cô lùi ra và
nhìn vào mắt anh. - Song như thế chưa đủ. Anh có hiểu thế không?
Tất cả những gì anh hiểu là cô đang vò xé anh.
- Chúng ta có thể cố gắng. Chúng ta sẽ làm lại và…
- Anh Robert, em xin lỗi. - Giọng cô nghẹn lại. - Em thật xin lỗi, nhưng
mọi chuyện đđ hết rồi.
Susan bay đi Reno để làm thủ tục ly dị, và chàng sĩ quan Robert Bellamy
say rượu suốt hai tuần lễ liền.
***
Nhưng thói quen cũ thật khó mất. Robert gọi điện cho một người bạn ở Cục
Điều tra Liên bang (FBI).
Trước đây, Al Traynor đã nhiều dịp có quan hệ với Robert và anh tin cậy
anh ta.
- Tray, tôi cần cậu giúp đờ.
- Giúp đỡ? Cậu cần một bác sĩ thần kinh thì có. Quái quỷ thế nào mà cậu lại
để mất Susan thế hả?
Chuyện của họ có thể đã lan đi khắp cả thành phố. Đó là cả một câu chuyện
dài và buồn.
- Robert, tôi thật sự lấy làm tiếc. Cô ấy là một phụ nữ tuyệt vời. Tôi… mà
thôi. Tôi có thể giúp gì cậu?
- Tôi muốn cậu kiểm tra về một người trên máy tính điện tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.