ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 118

Anh cho là anh không nên đến đây. Đúng thế, anh bạn.
- Anh xin lỗi em.
Susan bước đến và ôm lấy anh. Cô dịu dàng nói.
- Em hiểu.
Nhưng cô đâu có hiểu gì. Cô đã không hiểu rằng một cuộc thẩm tra bình
thường về Monte Banks đã bị chặn đứng lại, hất ngược về Cục Tình báo hải
quân và cái người toan tìm kiếm những thông tin đó đã bị loại bỏ.
Có những cách khác để thu thập thông tin và Robert bắt tay vào việc tìm
kiếm chúng một cách thận trọng.
Anh gọi điện cho một người bạn làm ở tạp chí Forbes.
- Robert. Lâu quá không gặp. Tôi có thể giúp gì anh thế?
Robert nói chuyện với anh ta.
- Monte Banks à? Rất thú vị là anh đã nhắc đến tên anh ta. Chúng tôi nghĩ
rằng anh ta phải có tên trong danh sách Bốn trăm người giàu nhất của tờ
Forbes nầy, nhưng mà không kiếm đâu ra thông tin về anh ta cả. Anh có gì
cho chúng tôi không đấy?
Một con số không.
Robert đi tới thư viện công cộng tìm kiếm cái tên Monte Banks trong cuốn
Tiểu sử các nhân vật. Hắn ta không có tên trong đó.
- Anh quay lại tìm kiếm trong bộ phận lưu trữ các số báo Bưu điện
Washington xung quanh thời gian Monte Banks bị tai nạn máy bay. Có một
mẩu nhỏ về vụ tai nạn nầy. Nó nhắc đến Banks như một nhà doanh nghiệp.
Tất cả đều có vẻ trong sáng cả. Có thể mình nhầm, Robert nghĩ. Có thể
thằng cha Monte Banks nầy chẳng có vấn đề gì cả. Chính phủ đã không
bảo vệ cho hắn nếu như hắn là một tên gián điệp, một tên tội phạm hoặc
một tên buôn lậu ma tuý…
Sự thật là mình vẫn đang cố bám vào Susan mà
thôi.
***
Trở lại với cuộc sống độc thân là một nỗi cô đơn, một sự trống rỗng, một
chuỗi những ngày bận rộn và những đêm mất ngủ. Một cơn sóng tuyệt
vọng thường tràn lên anh một cách bất chợt và anh thường phải khóc. Anh
khóc cho bản thân mình, cho Susan và cho tất cả những gì mà họ đã mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.