ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 180

- Một chuyến du lịch. Đó chính là cái mà chúng tôi đang tìm kiếm, - Robert
nói đầy vẻ khuyến khích. - Tôi hình dung là ông đã gặp nhiều người đáng
mến trên chuyến xe bus đó.
- Đáng mến ư? - Ông ta nghĩ đến cái người đàn ông Texas toan vay tiền. -
Không hẳn là như thế.
- Ô?
Mann nhìn ông khách. Tay phóng viên nầy rõ ràng là chờ ông ta nói thêm.
"Tất nhiên là ông sẽ nổi bật trong đó"
- Có một cô gái người Nga.
- Thế ư? Hãy nói với tốt về có ta. - Robert ghi vào sổ.
- Ồ, chúng tôi bắt chuyện với nhau, và tôi đã giải thích cho cô ta hiểu nước
Nga lạc hậu như thế nào và đang hướng tới những khó khăn khủng khiếp ra
sao, trừ phi họ thay đổi.
- Hẳn là cô ta bị gây ân tướng rất mạnh, - Robert nói.
- Ồ có chứ. Có vẻ là một cô gái thông minh. Nghĩa là với người Nga. Ông
biết đấy, tất cả họ đều bị cô lập quá. Cô ta có nói tên không?
- Không, à…, khoan nào. Olga gì đó.
- Cô ta có ngẫu nhiên nói là từ đâu tới không?
- Có. Cô ta làm việc tại một thư viện lớn ở Kiev.
Đó là chuyến đi nước ngoài đầu tiên của cô ấy, tôi đoán, là nhờ có cải tổ.
Nếu như ông muốn biết ý kiến của tôi… - Ông ta ngừng lời để cho Robert
ghi lại - Về mặt chính trị, Gorbachev đi quá nhanh, còn về mặt kinh tế thì
ông ta lại đi quá chậm.
- Thật là kỳ lạ. - Robert lẩm bẩm.
Anh bỏ ra nửa giờ nữa với tay chủ nhà băng, nghe những bình luận chủ
quan của ông ta về đủ mọi thứ, từ Thị trường chung đến kiểm soát vũ trang.
Anh đã không thể có thêm thông tin gì về những hành khách khác.
***
Khi Robert trở về khách sạn, anh gọi ngay cho tướng Hilliard.
- Xin chờ một chút, ông chỉ huy Bellamy.
- Anh nghe thấy một loạt tiếng lách cách, và rồi tiếng tướng Hilliard vang
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.