ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 233

luôn giữ nó trong người".
Đồ chó đẻ gian xảo. Không có gì lạ khi họ tìm được anh dễ dàng như vậy.
Không còn nhìn thấy chiếc Opel xám nữa. Robert lấy tấm thẻ tín dụng ra,
xem xét nó. Nó hơi dầy hơn một tấm thẻ tín dụng thông thường. Hơi vặn nó
một chút, anh có thể cảm thấy một lớp gì đó bên trong.
Họ sẽ điều khiền từ xa cho tấm thẻ hoạt động. Tốt.
Robert nghĩ. Hãy để cho bọn khốn nạn nầy bận bịu.
Có mấy cái xe vận tải đỗ dọc trên phố đang bốc và dờ hàng. Robert nhìn
những biển số xe. Khi tới bên một chiếc xe tải với biển số của Pháp, anh
nhìn quanh để chắc chắn là mình không bị quan sát rồi ném tấm thẻ lên trên
thùng xe.
- Cho đến khách sạn Hassler. - Anh vẫy một chiếc taxi .
***
Ttrong tiền sảnh, Robert bước tới chỗ người gác cửa.
- Làm ơn xem đêm nay có chuyến bay nào đi Paris không nhé.
- Vâng, ông sĩ quan. Ông có chọn hãng hàng không cụ thể nào không?
- Hãng nào cũng được. Chuyến bay đầu tiên là đủ.
- Tôi rất sung sướng được lo chuyện nầy.
- Cám ơn. - Robert bước đến chỗ tiếp tân. - Xin cho chìa khoá phòng tôi.
Phòng 314. Và tôi sẽ trả phòng trong vài phút nữa thôi.
- Dạ, thưa ông Bellamy. - Người nhân viên với tay lên một ô và lấy ra chìa
khoá cùng một cái phong bì. - Đây, có một cái thư cho ông.
Robert nghiêm mặt. Chiếc phong bì được dán kín và được ghi rất đơn giản.
"Sĩ quan chỉ huy Bellamy"
Anh nắn nhẹ xem có chất dẻo hoặc thứ kim loại gì bên trong hay không, rồi
thận trọng mở nó ra. Bên trong là một tấm các quảng cáo về một nhà hàng
Italia.
Hoàn toàn bình thường. Tất nhiên, trừ cái tên của anh trên phong bì.
- Anh có nhớ ai đưa cho anh cái nầy không?
- Tôi xin lỗi. - Người nhân viên nói với vẻ ân hận. - Nhưng quả thật là tối
nay chúng tôi bận rộn quá…
Điều đó không quan trọng. Người đàn ông kia sẽ chẳng nhớ ra bộ mặt nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.