ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 198

nghẹn. Anh buộc phải thừa nhận, ở trước mặt Tống Dật Tuấn, chưa bao giờ
anh cảm thấy lúng túng như lúc này.

“Tô Duyệt Duyệt là một cô gái tuyệt vời, tuy không quá đẹp nhưng vô

cùng ngây thơ, mẫu người như cô ấy rất thích hợp để lấy làm vợ.” Lý do
của Tống Dật Tuấn đương nhiên là sự thực, song Doanh Thiệu Kiệt biết sự
thực này nếu xuất phát từ miệng Tống Dật Tuấn, ắt sẽ không hề đơn giản,
bèn nói: “Cậu vừa nói tới quy định của tập đoàn, sao giờ đột nhiên nói
muốn theo đuổi cô ấy.”

“Anh yêu cô ấy à?” Tống Dật Tuấn cười khẩy hỏi. Doanh Thiệu Kiệt

đang muốn phủ nhận, chỉ là chậm mất nửa giây, đã bị Tống Dật Tuấn cướp
cơ hội nói trước: “Trực giác của phái nữ quả nhiên rất chuẩn.”

Tống Dật Tuấn nâng cốc cà phê, chỉ uống hai ngụm rồi lại đặt lên bàn:

“Cà phê ở đây tuy không hợp với tôi nhưng đôi khi thay đổi một chút cũng
không sao.”

Nói xong, Tống Dật Tuấn quay người rời khỏi phòng trà, để lại một

mùi nước hoa phảng phất, tuy nhiên mới đi được hai bước, từ phía sau đã
vang lên lời cảnh cáo chứa đựng cả sự răn đe: “Đừng đùa cợt cô ấy!”

“Hừ!” Bước chân chợt dừng lại, nụ cười kiêu ngạo ở khóe môi kia

bỗng chốc biến thành ti tiện, trong lòng cảm thấy đau đớn, chua xót. Trong
mắt Doanh Thiệu Kiệt, mà không, trong mắt đa số mọi người, Tống Dật
Tuấn chỉ là một thằng đàn ông dựa vào phụ nữ để ngoi lên, bởi vậy, bản
thân anh cần một sự cân bằng nội tâm, chỉ có như vậy mới có thể lấy lại
được sự tôn nghiêm đã mất sạch của anh ta. Tuy nhiên, cùng với thời gian,
Tống Dật Tuấn phát hiện thấy mình dường như ngày càng trống rỗng, ngày
càng cô đơn, ngày càng mụ mị.

Tô Duyệt Duyệt, một cô gái không màng vật chất, ngây thơ trong

sáng, khác với những cô gái khác, quan trọng nhất là, Tống Dật Tuấn có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.