ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 217

nói: “Tống Dật Tuấn, hy vọng hôm nay của tôi không phải là ngày mai của
anh.”

Giọng nói lanh lảnh, ngữ điệu chứa đầy sự châm biếm khiến toàn bộ

nhân viên trong văn phòng làm việc đều đổ dồn ánh mắt về góc này, do
đương sự đang ở đó hằm hè nhau, nên người xung quanh chỉ có thể thì thào
bình luận thông qua hình thức gọi điện nội bộ.

“Cảm ơn sự quan tâm của cô!” Tống Dật Tuấn bình thản như không,

nắm tấm thẻ nhân viên của Emma vào lòng bàn tay, nói tiếp: “Chúc may
mắn!”, điều này khiến Emma càng thêm tức giận, nghiến răng ken két, vốn
muốn lần cuối cùng gây hấn sẽ khiến đối phương thân bại dnah liệt, nào
ngờ kẻ thất bại lại chính là mình. “Hừm” một tiếng trong cổ họng, Emma
trợn mắt tức tối, xách túi rời khỏi JSCT, không mang theo lời chúc phúc
cuối cùng cũng chẳng để lại hai từ “tạm biệt”.

Tô Duyệt Duyệt thè lưỡi, hít vào một luồng khí lạnh, Emma ra đi, cô

đã có một tuần làm việc cùng cô ta, từ ấn tượng không tốt ban đầu giờ đã
có được một mối quan hệ đồng nghiệp tạm coi là ổn, nào ngờ, còn chưa kịp
chúc phúc cho cô ta thì từ quan hệ đồng nghiệp, họ đã trở thành hai kẻ xa
lạ.

Chốn công sở thật kỳ lạ, nó giống như mùa hè phương Nam, đột nhiên

mưa rào, đột nhiên nắng gắt, e rằng trên cùng một con đường, mưa và nắng
cũng có thể cùng nhau tồn tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.