ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 224

Ánh mắt rất lạ, trong ánh mắt đó dường như ẩn chứa một ý đồ gì đó,

có điều khi bị bắt gặp, ánh mắt đó lập tức chuyển thành vui vẻ, Như An
Tâm cười gượng gạo với Tô Duyệt Duyệt, nói: “Chuyến đi Bắc Kinh thuận
lợi chứ?”

“Vâng, rất tốt đẹp.”

Tô Duyệt Duyệt cảm thấy ý nghĩa trong lời nói của Như An Tâm

không dừng lại ở đó, chỉ là không đoán nổi rốt cuộc cô ta có ý gì với mình,
thế là cũng chỉ cười cười đáp lại.

Sau khi cô từ Bắc Kinh trở về, lượng công việc của Tô Duyệt Duyệt

vô hình trung tăng lên rất nhiều, theo thói quen làm việc hằng ngày, cô ghi
chép rõ ràng, cẩn thận về chuyến đi Bắc Kinh và từng công việc mình được
phân công, muốn gặp Shelly nói chuyện nhưng hình như Shelly luôn lẩn
tránh cô, không nói bận thì lại bảo họp hành, tóm lại, cả ngày chẳng thấy
bóng dáng đâu.

Tô Duyệt Duyệt bất giác nhớ Tống Dật Tuấn nhưng vị sếp trẻ đẹp trai

này dường như cũng mất dạng. Một buổi chiều làm việc dài lê thê, vươn
vai một cái, đột nhiên nhìn thấy Tống Dật Tuấn và Shelly cùng trở về, cô
đứng phắt dậy, sải bước đi về phía họ mới phát hiện thấy vẻ mặt của họ rất
nghiêm trọng, hai người đang trao đổi rất khẽ, chợt im bặt trước sự xuất
hiện đột ngột của cô.

“Cô tìm tôi à?” Tống Dật Tuấn hỏi.

“Không, tôi tìm Shelly.”

Tô Duyệt Duyệt nhìn về phía Shelly, Shelly cười cười, trêu Tống Dật

Tuấn: “Ồ, Kevin, có vẻ như lúc nào anh cũng nghĩ người khác mê mẩn
mình nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.