ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 273

“Sao thế? Anh say nên khó chịu à?”

Tô Duyệt Duyệt nghe nói đến bệnh viện, vội vàng hỏi Tống Dật Tuấn,

tài xế có vẻ không hài lòng, nói: “Anh đừng có nôn ra xe tôi nhé, tôi vừa
đổi bộ bọc ghế màu trắng, ngày mai công ty tôi sẽ kiểm tra đấy!”

“Tôi không sao, nói chuyện vẫn bình thường mà.” Tống Dật Tuấn

phản bác rồi quay lại nhìn vẻ mặt còn đang ngơ ngác của Tô Duyệt Duyệt,
cười nói: “Đến để kiểm tra cái chân của em.”

“Chân của em?”

“Lẽ nào em định nhảy lò cò mãi như thế?”

“Nhảy lò cò ư? Ha ha…” Cô bật cười thành tiếng, trong chiếc ô tô

chật hẹp vang lên tiếng cười giòn tan, sau mấy giây, chợt ý thức rằng có lẽ
mình đã gây ồn ào quá chăng, cô vội mím chặt môi, nói thật khẽ: “Không
phải nhảy lò cò, mà là nhảy cóc.”

“Cô gái ngốc nghếch.”

Tài xế taxi thấy hai người ngồi sau cười nói vui vẻ mới yên tâm lái xe

lao đến Viện 3. Trên đường đi, Shelly gọi điện cho Tống Dật Tuấn hỏi xem
anh đang ở đâu, Tống Dật Tuấn chỉ nói đang về nhà, nhưng chỉ một phút
sau, điện thoại lại reo lên, Tống Dật Tuấn liền ấn nút tắt cuộc gọi rồi anh
giải thích với cô đó chỉ là cuộc gọi quấy rầy mình. Tô Duyệt Duyệt thấy
anh không hề nhìn cô, không những vậy, anh còn cố ý ngoảnh mặt đi, nhét
điện thoại đang cầm trên tay vào túi, cô biết anh đang muốn giấu giếm điều
gì đó, anh không nói là vì không muốn để cô lo lắng linh tinh cho anh
chăng?

Hoặc anh thật sự đã coi cô là bạn gái của anh.

Yêu đương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.