ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 275

Y tá nhìn Tống Dật Tuấn nhẹ nhàng, cẩn thận đặt Tô Duyệt Duyệt

xuống, cũng không thấy có gì đáng lo ngại, nghe Tống Dật Tuấn nói là
muốn bác sĩ khám chân cho cô gái thì cảm thấy anh ta chỉ lo lắng thái quá,
chuyện bé xé ra to nên cô ta không làm theo đúng quy trình khám bệnh của
bệnh viện.

“Đừng nghĩ tôi chỉ là một con cừu…”

Nhạc chuông điện thoại reo vang, tên người mà cô đang nghĩ đến

trong đầu hiển thị lù lù trên màn hình điện thoại - Doanh Thiệu Kiệt, chỉ là
chưa kịp nghe thì bác sĩ đã gọi cô vào khám. Tống Dật Tuấn thấyvậy, bèn
cầm ngay lấy điện thoại của Tô Duyệt Duyệt, nói: “Em vào nói rõ tình hình
với bác sĩ đi, để anh nghe điện thoại giúp em.”

Bệnh nhân tới khám không đông lắm, chẳng mấy chốc đã đến lượt Tô

Duyệt Duyệt, khi bác sĩ cởi bỏ chiếc tất dính máu ở bàn chân cô, do máu
chảy đã khô cứng nên chiếc tất dính chặt vào vết thương, bác sĩ phải kéo
mãi mới tuột được nó ra nhưng đã khiến cô hét lên một tiếng đau đớn.

“Duyệt Duyệt!”

Doanh Thiệu Kiệt nghe thấy rất rõ tiếng hét của cô, song người trả lời

anh lại là Tống Dật Tuấn. Tống Dật Tuấn chậm rãi bước ra khỏi phòng
khám, nói: “Cô ấy không sao.”

“Sao lại là cậu?”

“Tôi đưa Duyệt Duyệt đi viện khám vết thương.”

“Cô ấy đau lắm không?”

“Thực ra lúc này, người anh nên quan tâm đến là cô ta chứ không phải

Duyệt Duyệt, Duyệt Duyệt là người yêu của tôi, tôi lo cho cô ấy là được
rồi. Không nói dài dòng nữa, tôi phải đến giúp cô ấy đây.” Doanh Thiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.