ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 280

“Cậu đừng cười mình nữa, mình có để ý đến người khác đâu? Là, là

người ta theo đuổi mình đấy chứ.” Tô Duyệt Duyệt thường ngày rất vững
vàng, nhưng lúc này giọng nói có vẻ ngần ngừ, thiếu tự tin, Mèo con vội
truy đến cùng: “Mau khai thật ra, anh ta là ai?”

“Là sếp của mình.”

“Này, cậu có nhầm không thế? Sếp của cậu? Tô Duyệt Duyệt, cậu tỉnh

táo chút đi, cậu đã thấy có sếp nào yêu nhân viên thực lòng chưa hả? Hay
chỉ là lợi dụng? Sao? Anh ta muốn theo đuổi cậu ư? Chuyện kiểu này mình
đã nghe rất nhiều rồi, cũng chứng kiến rất nhiều rồi, làm sao có thể như vậy
được?...”

Mèo con tỏ vẻ bất bình tuôn ra một tràng, không cho Tô Duyệt Duyệt

cơ hội phản bác dẫu chỉ vài lời, cho tới khi thấy cô có vẻ “đuối sức”, Tô
Duyệt Duyệt mới nói nhỏ như để thanh minh: “Doanh Thiệu Kiệt cũng là
đồng nghiệp của tớ.”

“Đồng nghiệp? Sếp? Đây là hai khái niệm khác nhau, Tô Duyệt

Duyệt, theo mình thấy, cậu là một cô gái cũng rất có nguyên tắc, sao lại trở
nên yếu đuối trước những lời tán tỉnh sáo rỗng như vậy chứ?”

“Không phải tán tỉnh, anh ấy thât sự muốn qua lại với mình.”

“Cậu ngốc ạ, mình bước vào xã hội lâu như vậy rồi, còn không hiểu rõ

bằng mình ngồi ở nhà.” Mèo con đưa ra rất nhiều lý lẽ để thuyết phục Tô
Duyệt Duyệt nhận ra sự thực của vấn đề, Tô Duyệt Duyệt chỉ còn biết tự
than thân trách phận, mình đâu có xinh đẹp, sắc sảo như Mèo con, Tống
Dật Tuấn lại đẹp trai, thông minh, tài giỏi như vậy, làm gì mà phải tán tỉnh
mình chứ? Nếu muốn tán tỉnh, sao anh ta không chọn Như An Tâm? Cô ấy
xinh đẹp hơn mình gấp bội. Trong buổi họp liên hoan cuối năm, rốt cuộc vì
sao Như An Tâm lại giẫm vào chân cô? Lẽ nào cô ấy cũng cảm thấy Tống
Dật Tuấn đang tán tỉnh mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.