ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 279

không khí lãng mạn trong lúc tình cảm thăng hoa, khiến hai người trở nên
ngượng ngùng, Tô Duyệt Duyệt không tỏ ra nồng nhiệt nhưng cũng không
cự tuyệt. Tống Dật Tuấn cũng không nóng vội, tiếp tục giữ thái độ chờ đợi,
điều này khiến cô cảm thấy hơi áy náy.

Đồng thời, Tô Duyệt Duyệt cũng lấy làm lạ, không hiểu sao Bồn tắm

nhỏ lại có phản ứng gay gắt như vậy với Tống Dật Tuấn? Cô gọi điện hỏi
Mèo con nguyên nhân nhưng Mèo con lại nói rằng Bồn tắm nhỏ chẳng bao
giờ sủa dữ dội như vậy, có điều giọng nói ấp a ấp úng của Tô Duyệt Duyệt
lại khiến Mèo con cảm thấy hoài nghi: “Mà này, khi tay tài xế của cậu gặp
Bồn tắm nhỏ, nó cũng đâu có sủa.”

“Ừ, nó không sủa anh ấy.”

“Nó không sủa anh ấy? Thế thì nó sủa ai vậy? Cậu vội vội vàng vàng

gọi điện cho mình thế này, không phải là vì tài xế của cậu à? Lẽ nào cậu…
cậu đã có đối tượng mới?” Mèo con hỏi một tràng, Tô Duyệt Duyệt mới
phản bác được hai từ “không phải” thì Mèo con đã lại nói tiếp: “Này, tài xế
của cậu vừa nhìn đã biết là người tốt, đừng có mà không biết trân trọng
đấy.”

“Làm gì có! Cậu biết anh ta xấu xa thế nào không? Nhà mình đang

thuê là của anh ta, quen nhau lâu như vậy rồi mà cũng chẳng thèm mở
miệng nói một câu.” Nghĩ đến đây, cô lại thấy tức tên “mũi lọ hoa” đó.

Ở đầu dây bên kia, Mèo con cười ha hả, mất hẳn vẻ dịu dàng vốn có:

“Mình nói cho cậu biết, đây gọi là duyên phận, cậu không biết sao? Cậu đi
xe của anh ta, thuê nhà của anh ta, cậu xem xem, trong cái thành phố hơn
hai mươi triệu dân này tại sao cậu lại gặp đúng anh ta chứ? Đây gọi là
duyên phận, cậu nghe rõ chưa hả? Phải tu năm trăm năm mới được đi
chung trên một chiếc thuyền, các cậu phải tu mấy lần năm trăm năm mới
được như hiện tại, cậu không biết trân trọng thì tôi lại còn để mắt đến người
khác. Nếu mình là cậu, mình sẽ lấy dây thừng mà trói chặt anh ta lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.