ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 305

một người đàn ông khác.Tuy không biết rõ người này là ai nhưng cảnh hai
người họ đi vào quán rượu và khuất sau tấm rèm thì anh nhìn thấy rất rõ
ràng. Xe sang, nhà đẹp, cùng rất nhiều món đồ xa xỉ khác, anh đã không thể
đáp ứng được cho cô ta, đó là lý do khiến cô ta rời xa anh. Lẽ nào trong
cuộc sống nhất thiết phải có những thứ này mới không bị coi thường?
Trong xã hội đầy rẫy những sự xung đột về lợi ích, bản thân anh vốn nghĩ
kết hôn sẽ là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời, tạo cho người ta một
chỗ dựa tinh thần vững chắc nhưng thật không ngờ nó cũng có thể trở thành
lưỡi dao đâm xuyên thấu vào tim mỗi người.

Ký ức xưa tuy cũng có những điều lãng mạn, đẹp đẽ, thế nhưng hiện

tại, nó chỉ như những mảnh thủy tinh vỡ đang nằm la liệt trên mặt đất,
không thể hình thành nên bất cứ chỉnh thể nào.

“Thiệu Kiệt!” Tiểu Hứa vẫn đang tiếp tục nói, Doanh Thiệu Kiệt vội

vã ngắt lời anh ta: “Không cần nói nữa, tôi không muốn nhắc đến cô ta.”
Anh vội vàng tắt điện thoại rồi đặt bừa nó lên bàn, khéo léo đưa tay lên che
giấu cảm xúc trên khuôn mặt. Tô Duyệt Duyệt tuy không nhìn vào điện
thoại của Doanh Thiệu Kiệt nhưng lại cố ý nhìn vào khẩu hình của anh khi
nói chuyện, cô đoán “cô ta” mà anh vừa bảo “không muốn nhắc đến” qua
điện thoại kia chính là người yêu trước đây của anh.

“Nếu bận thì không cần phải ở lại, anh ăn thêm chút nữa rồi mau đi

giải quyết đi.”

Doanh Thiệu Kiệt khựng người lại, chính vào giây phút này, Tô Duyệt

Duyệt cũng có thể cảm nhận rõ ràng nỗi đau khổ của anh. Tuy anh không
nói ra nhưng những biểu cảm trên khuôn mặt lại không hề thay đổi, cô có
thể thấy rõ vẻ không hài lòng, không thoải mái từ chính hơi thở rất nhẹ của
anh.

“Tôi, tôi không bận gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.