ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 310

Tống Dật Tuấn với tay cầm chai rượu vang đỏ trên tủ rót vào cốc,

nhấp một ngụm, cười nói. Có thể nhìn thấy rõ nhịp thở gấp gáp của Chu
Hâm qua sự lên xuống phập phồng của lớp áo trước ngực. Bà ta cởi giày,
đặt đôi bàn chân lên tấm thảm dày ấm áp, không ai có thể đoán được chủ
nhân của đôi bàn chân nõn nà như thiếu nữ này đã quá tuổi bốn mươi. Mỗi
bước chân của bà ta đều như đang đo đếm lại chính cuộc đời mình và có lẽ
cũng chính vì lý do đó mà mỗi bước đi đều toát lên sự keo kiệt, bủn xỉn.

“Cậu hãy xem lại mình đi, cậu đã thực sự phải lòng con ranh chẳng có

gì nổi bật đó rồi đấy!” Trước đây, khi chơi bời với ai đó, Tống Dật Tuấn
chẳng bao giờ để ý tới điện thoại của mình khi ngồi ăn cùng bà ta, càng
chẳng bao giờ tranh thủ lúc bà ta ra ngoài mà vội vội vàng vàng gọi điện
cho một người con gái khác.

Thế nhưng, lần này không phải anh đang chơi bời mà anh thật lòng

thích Tô Duyệt Duyệt.

“Phải lòng? Ồ…” Tống Dật Tuấn nhấp một ngụm rượu, nói tiếp: “Cô

ấy chỉ là người ngoài cuộc, cô ấy hoàn toàn không biết gì hết.”

“Thế nhưng cô ta đã chen chân vào giữa hai chúng ta!” Chu Hâm tiến

lên phía trước vài bước, đôi mắt trợn trừng nhìn chằm chằm vào Dật Tuấn.
Anh ta là do một tay bà bồi dưỡng, nâng đỡ mà nên, nay chỉ vì một người
con gái khác mà anh nỡ nói với bà như vậy.

“Joe, ngay từ đầu và cho tới cả lúc này đây, tôi cũng đều nói rất rõ

ràng rằng, chị không thể can thiệp vào cuộc sống của tôi.”

“Ha ha, có phải cậu đang nhắc nhở tôi không?” Trong đôi mắt của Joe

chợt lóe lên ánh lửa đầy ma mãnh, bà ta nghiến răng, rít lên từng lời, Chu
Hâm nhìn vẻ mặt lạnh lùng thản nhiên của người đàn ông trước mặt, trong
lòng lại càng tức tối, bàn tay run rẩy siết mạnh cốc rượu khiến rượu trorng
cốc sóng sánh chực bắn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.