ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 317

Tại sao Tống Dật Tuấn lại gọi điện cho Doanh Thiệu Kiệt mà không gọi
cho mình chứ?

“Anh là gì của cô ấy?”

Cảm thấy dường như hai người đang nói chuyện về mình, Tô Duyệt

Duyệt nín thở, dựa người vào sát thành ghế. Từ trong tai của Doanh Thiệu
Kiệt vang lên một giọng nói rất rõ ràng và tràn đầy tự tin: “Bạn trai.”

Bạn trai?

Chiếc xe đột nhiên đứng khựng lại, tuy nhiên, may mắn là lúc này

phía sau không có xe nào cả. Tiếng phanh rít trên đường cũng giống như
tiếng chói tai phát ra từ trong điện thoại, còn người ở bên kia đầu dây sau
khi cười nhạt một tràng đã nhanh chóng cúp máy.

“Anh có chuyện gì thế? Nghe điện thoại trong lúc lái xe đã là không

nên rồi lại còn không cẩn thận như vậy nữa.” Tô Duyệt Duyệt nói với giọng
trách móc. Doanh Thiệu Kiệt vứt điện thoại qua một bên, quay xuống nhìn
Tô Duyệt Duyệt, hỏi: “Cô đã đồng ý làm bạn gái của Tống Dật Tuấn?”

“Đúng vậy.”

“Cô điên rồi sao? Cô có biết là cậu ta là loại người gì không?” Doanh

Thiệu Kiệt cảm thấy vô cùng đau khổ, tất cả mọi thứ dường như đang vỡ
vụn trước mắt. Câu trả lời thừa nhận của Tô Duyệt Duyệt giống như một
chất xúc tác khiến tất cả mọi ước vọng trong anh đều hừng hực bốc cháy,
giọng nói cũng vì thế mà trở nên khó nghe hơn. Tô Duyệt Duyệt vốn đã
định trả lời anh bằng một giọng bình thản nhất nhưng không ngờ anh lại
dùng giọng chất vấn đó để hỏi mình, biểu hiện trên khuôn mặt thoắt cái đã
giống như bầu trời mùa hạ trước một cơn mưa cực lớn chuẩn bị đổ ập
xuống, trong ánh mắt cũng hằn lên tia nhìn tức giận: “Tôi điên cái gì? Tại
sao lúc nào anh cũng cho rằng anh ấy không tốt? Đúng, tôi biết, điều kiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.