ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1136

Từ Gia Diên giữ chặt bả vai cô không để cô lùi về sau, mặc kệ cô giãy

dụa thế nào, bàn tay vẫn kẹp chặt không buông.

"Miểu Miểu." Anh ta cúi đầu nói, "Đi tự thú thì anh không còn đường

sống nữa."

"Anh không nỡ để lại em, Lộ Tiểu Thành đã xảy ra chuyện, nếu anh chết

thì làm sao em lo liệu nổi?"

"Vậy vì sao nhất thiết phải buôn thuốc phiện?" Lộ Miểu không khống

chế được quát lên với anh, "Làm ăn buôn bán bình thường không tốt sao?
Sao lại đụng đến mấy thứ này?"

Từ Gia Diên né tránh ánh mắt cô, nhưng vẫn giữ chặt vai cô, muốn giao

cô cho bác sĩ.

Lộ Miểu sống chết giãy dụa, vừa giãy dụa vừa nghẹn ngào: "Anh, anh

đừng như vậy mà... chúng ta không thoát nổi đâu."

"Dù sao vẫn phải thử buông tay một lần."

"Miểu Miểu, nhiều năm như thế em không biết anh giày vò bao nhiêu

đâu. Muốn đến gần em, lại sợ hủy hoại em, nhưng để mặc em rời xa anh lại
không cam lòng. Lúc trước đi con đường này, không phải là muốn sau này
cho em một tương lai vững chắc giàu có sao, nhưng nếu tương lai không có
em, anh làm tất cả những chuyện này thì có ý nghĩa gì?"

"Em biết không, mỗi lần nhìn thấy em đi về phía anh ta, lòng anh đau

lắm."

"Xin lỗi em..."

Theo tiếng nỉ non cúi đầu, trước mắt Lộ Miểu tối sầm đi, người đã bị anh

chém rơi vào hôn mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.