ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1139

Xe qua lại không ít, nhưng đường tiện lợi không dễ gọi xe, ngay đến

bóng dáng xe taxi cũng không có, dùng phần mềm gọi xe cũng không có
người nhận đơn.

Mắt thấy chấm nhỏ trên đồng hồ từng chút từng chút rời xa, sự lo lắng

xưa nay chưa từng có xuyên qua đáy lòng, liên tiếp bắt xe không được, anh
bực dọc chặn một chiếc xe riêng đang tới gần lại.

"Xin lỗi, cho mượn xe." Anh lôi lái xe đang ngồi trên ghế ra, rồi gọi điện

cho Đường Viễn, "Đến đây giúp tôi xử lý chuyện này đã."

Vội vàng nói lời xin lỗi với lái xe rồi giao anh ta lại cho Đường Viễn,

Kiều Trạch tự mình lái xe đi, gần như đạp hết chân ga đuổi theo, nhưng vì
bị trễ trên đường một bước, mắt thấy Lộ Miểu tạm dừng lại ở thôn đô thị,
còn chưa đợi anh đuổi đến thì người đã rời khỏi đó từ phía sau thôn, chạy
sâu vào trong núi hướng Tây Bắc.

Đường núi bên đấy gồm chín khúc mười tám chỗ ngoặt, cộng thêm cả

địa thế núi rừng rắc rối phức tạp, muốn tìm người càng khó hơn.

Kiều Trạch muốn cản người lại trước khi Lộ Miểu bị đưa vào núi, dọc

đường gần như không hề thở lấy một giây, cho đến khi đuổi kịp xe của Từ
Gia Diên, cuối cùng trước khi vào núi đã rút ngắn khoảng cách với anh ta,
tay nắm vô lăng lưu loát xay tròn, lái xe sượt qua xe của Từ Gia Diên,
muốn từ đằng trước ép xe anh ta dừng, nhưng khi khóe mắt thoáng nhìn
qua hai người đàn ông buồng xe thì sắc mặt chợt biến.

Người đàn ông xa lạ trên ghế phụ hoàn toàn không cho anh cơ hội phản

ứng, đột nhiên chĩa súng vào anh, đạn bay thẳng đến, theo bản năng Kiều
Trạch cúi nửa người xuống, chân giẫm mạnh lên chân ga, tránh được viên
đạn sượt qua đầu, xe cũng trượt qua sát đường núi một cách nguy hiểm, tay
kia của anh cũng nhanh chóng rút súng ra, trở tay nả hai phát đạn về phía
hai người trong xe, một phát trong đó vừa hay xuyên qua kính chắn gió,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.