ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 274

Ngô Man Man lại nhìn Lộ Miểu, lắc đầu cười: "Nếu một người đàn ông

thật sự yêu một cô gái, đâu có thể để cô ấy phải tủi thân đến thế. Bọn họ chỉ
là quan hệ cấp trên cấp dưới thôi."

Bỗng tim Từ Gia Thiên khẽ đập mạnh, lén quay đầu nhìn Kiều Trạch,

dưới ánh nắng chiều, khí chất lạnh lùng của anh lại có vẻ nổi trội hơn
nhiều, hình tượng của anh thân phận của anh, cùng cả thái độ của anh đối
với Lộ Miểu, hoàn toàn phù hợp với nam chính ngôn tình “dạo chơi khắp
chốn sắc hương, một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng”* trong tưởng
tượng, điều này khiến cô chợt có cảm giác như là nữ chính, tự vẽ nên cảnh
tượng đẹp đẽ, khiến nhịp tim đập nhanh hơn.

(*Chỉ những người lăng nhăng thì nhiều mà không chịu trách nhiệm với

một ai.)

Ngô Man Man vỗ vai cô một cái: "Cô nhóc này đừng có nằm mơ nữa,

loại đàn ông như thế em có thể muốn sao?"

Từ Gia Thiên ngại ngùng, thè lưỡi nói: "Dù thế nào đi nưa thì anh ấy

cũng không có bạn gái, nhà em với anh ấy cũng khá môn đăn hộ đối, nói
không chừng người ta có thể nhìn trúng em ấy chứ."

Ngô Man Man bị câu nói ngây thơ này của cô bé chọc cười: "Đừng có

vọng tưởng một người đàn ông đi trong bụi hoa, sẽ vì mình mà dừng lại,
đây là chuyện không thể nà. Cho dù là tạm thời dừng bên em ba năm, thì
đợi đến lúc em già đi, anh ta vẫn chỉ để mắt đến những cô gái trẻ trung xinh
đẹp mà thôi."

Từ Gia Thiên dẩu môi không đáp, cuối cùng không chịu thua Ngô man

Man giảng đạo, nhân lúc nghỉ ngơi, cầm chai nước đi tìm Kiều Trạch.

"Anh Kiều, có thể giúp em vặn nắp chai được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.