ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 462

Hoàng Thường cười "ha ha", cũng vì nụ cười đó mà gương mặt sắc bén

trở nên ôn hòa.

"Lộ Miểu phải không?" Ông ta cười nhìn Lộ Miểu, "Vóc người trẻ trung

xinh xắn, sau này rảnh thì đến chơi nhiều hơn nhé. Nhưng đừng có sợ bác
đấy, trời sinh đã mang mặt Bao Công rồi, không còn cách nào."

Khóe miệng Lộ Miểu nhếch lên nụ cười ngượng ngùng: "Cám ơn bác

Hoàng."

Hoàng Giai Ngâm cười tiếp lời: "Được rồi, lần sau có cơ hội lại trò

chuyện. Để con tiễn tổng giám đốc Từ và Miểu Miểu đến bệnh viện đã."

Hoàng Thường quơ trách: "Đi đứng không tiện còn lái xe cái gì."

Rồi quay đầu nói với người đàn ông gầy gò đằng sau: "A Tuấn, cậu đưa

tổng giám đốc Từ và cô Lộ đây đến bệnh viện đi."

Kiều Trạch đứng trước ống nhòm, thu hết tất cả vào đáy mắt.

Anh nhìn Từ Gia Diên bao bọc cô đi ra khỏi sân nhà họ Hoàng, cho đến

lúc lên xe rời đi, mới không nhìn ống nhòm nữa.

Đứng bên cạnh anh còn một người đàn ông khác nữa, chính là người mà

anh quay về tỉnh để gặp vì cái chết của Trương Toàn, vừa lên trên mái hơn
mười phút trước, cầm trong tay ống nhòm loại nhỏ, nhìn Kiều Trạch thôi
nhìn vào ống nhòm, mới chầm chậm đưa tay cầm ống nhòm xuống, nhìn
sang Kiều Trạch: "Cô ấy chính là cô nhóc mà cậu nói?"

Anh ta nói khá chậm, từ từ mấp máy môi, để Kiều Trạch đọc được ý của

mình.

Anh gật đầu: "Đúng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.