ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 55

Rồi lại hỏi cô: Tiếp đây cậu định làm gì?

Ngay bản thân Lộ Miểu cũng không rõ nữa, bị loại quá đột ngột, nhất

thời cô không nghĩ ra tiếp theo phải làm gì.

Từ khi cô tốt nghiệp liền trực tiếp vào đội cảnh sát tập huấn, không có

nhà ở thành phố An, cô cũng không còn tiền, bây giờ không có nơi để đi,
cô chỉ có thể về nhà trước.

Nhà cô ở vùng ngôn thôn ngoại ô thành phố An, chỉ mất hai giờ đi xe.

Nhà cô quá mức đổ nát, căn nhà trệt chỉ có ba gian phòng, vách tường bị

mưa gió mài mòn loang lổ, khắp nơi đều là rêu xanh.

Cô có ba chị gái, đều đã gả đi hết, nhưng cũng không đi xa, chỉ ở quanh

quẩn trong thôn, chị cả cũng chỉ hơn cô bốn tuổi.

Gả đi gần, nhưng cũng không phải điều gì tốt, hiển nhiên thường xuyên

dẫn theo con về nhà mẹ đẻ ở.

Lúc cô về nhà thì chị hai và chị ba đều ở đây, cũng dắt theo con mình,

ngồi trên khu đất trống ngay trước nhà, mấy dì hàng xóm cũng có mặt, câu
được câu chăng trò chuyện hết ngày.

Lộ Miểu không thân với các chị ấy lắm, lúc cô mới hơn năm tuổi thì đã

bị đuổi về đây, theo hiểu biết trong độ tuổi đó, cô vẫn cho rằng bố mẹ mình
chính là bố mẹ của Từ Gia Diên, từ khi cô có ý thức thì đã gọi họ là bố mẹ
rồi, thế nên lúc bọn họ lái xe ném cô về lại đây, cho dù cô rất hoang mang,
rất sợ hãi, nhưng luôn tin lời Trần Kỳ nói, bọn họ sẽ lại thăm cô, sẽ đến đón
cô về.

Cô luôn chờ đợi họ, cũng luôn sợ họ không đến đón cô. Ở một nơi hoàn

toàn xa lạ khiến cô sợ hãi, cô không cách nào tiếp nhận được các chị, cũng
không thể hòa mình vào họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.