ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 584

Lộ Miểu hơi mất tự nhiên, cụp mắt xuống, thấp giọng nói: Chắc chắn đội

trưởng Tiếu sẽ không sao.

Kiều Trạch thở dài một hơi, một lần nữa lại đưa mắt nhìn vạn nhà đèn

đóm xa xa.

Mười sáu tuổi tôi đã chọn học viện cảnh sát, không hề có nhận thức gì về

công việc này, chỉ là giấc mơ anh hùng thời niên thếu mà thôi, cảm thấy trổ
tài múa súng, quyền đấm cước đá, là một công việc rất anh tuấn. Đột nhiên
anh mở miệng, giọng trầm mà rõ ràng, nói đều đều, Sau đó dần dần tôi tiếp
xúc với thế giới dơ bẩn tối tăm này, thậm chí vì công việc, còn bị ép trở
thành một phần nhơ nhuốc đó, có một thời gian rất dài tôi không biết cuộc
sống này rốt cuộc có ý nghĩa gì.

Tôi có người nhà, nhưng lại cũng như không. Tôi không thể liên lạc với

họ, không thể nói cho họ hay, rốt cuộc tôi mong muốn công việc thế nào,
bọn họ cũng không dám nói với người ngoài rằng, họ có một đứa con trai,
có một người anh. Vì tôi, bọn họ đã phải rời khỏi nơi đã sinh sống hơn hai
mươi năm, cố hết sức làm phai nhạt đi sự tồn tại của tôi, chỉ sợ mình bất
cẩn nói sai một câu, sẽ làm hại đến tôi.

Tôi đã tham gia công việc truy bắt ma túy này gần tám năm, trong tám

năm qua, tôi đã thấy cảnh những người anh em từng nâng cốc tâm sự, dần
dần, chỉ còn lại một bãi đất vàng, thậm chí đến bia mộ cũng chẳng có. Kiều
Trạch quay đầu nhìn anh, Bọn họ có rất nhiều người giống tôi, có người
nhà nhưng lại như không, có một số còn phải chịu đựng bị người nhà hiểu
lầm.

Có nhiều lúc, cho đến chết họ cũng không có lấy nổi một cơ hội nói rõ

đầu đuôi với người nhà. Bọn họ mang theo nuối tiếc rời đi, còn người nhà
của họ, lại không thể không mang theo hối hận mà tiếp tục sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.