ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 766

"Thế cũng có thể là vì có em ở đó." Lộ Miểu chỉ ra một khả năng khác,

"Anh kiêng dè có em ở đó đè nén đáy lòng sục sôi nên mới không dám
động đến cô ta. Cả một buổi chiều..."

Cô nhìn anh một cái: "Đủ để bọn anh thuê phòng trong mấy giờ liền rồi."

Nói xong thắt lưng lại bị véo đau nhói.

Kiều Trạch: "Trong mắt em tôi chính là người như thế sao?"

Lộ Miểu: "Trước mắt tình cũ ngay đến lương tâm đàn ông cũng không

có, nói gì mà nguyên tắc chứ."

Kiều Trạch: "..."

Lòng bàn tay lại ngứa ngáy, mấy câu vớ vẩn này của cô lại khiến anh

muốn chỉnh cô, nhưng nhìn vẻ mặt tủi thân đó lại không đành lòng, trở tay
kéo người vào lòng, cúi đầu muốn hôn cô, vỗ về cô, nhưng cô không cho,
chỉ khẽ cắn môi, bướng bỉnh nhìn anh, không nói gì.

Không phải Kiều Trạch muốn giấu diếm cô cái gì, chỉ là lúc về thấy cô

mệt mỏi nằm trên sô pha nên mới để cô về phòng nghỉ ngơi, không ngờ cô
nhóc này lại bướng bỉnh với anh như thế.

"Tôi không thích Hoàng Giai Ngâm." Anh nhìn cô, từng câu từng chữ

đầy nghiêm túc, "Không hề có. Bất kể là vấn đề lập trường hay phẩm cách
tính tình của cô ấy, đều không phải là người tôi có thể chấp nhận. Đương
nhiên tôi không phủ nhận, quả thật cô ấy đơn phương coi trọng tôi, hơn nữa
đối với tôi rất tốt, nhiều lần vì tôi mà chống đối lại bố cô ấy, trong lúc vô ý
còn giúp tôi không ít chuyện, thậm chí... còn từng vì cứu tôi mà suýt nữa
phải bỏ mạng."

"Cô ấy với tôi cũng như Từ Gia Diên với em vậy, một bên tình nguyện,

cuối cùng lại coi chuyện bản thân rung động mà cho rằng đó là tình yêu, là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.