ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 870

Ngô Man Man cẩn thận vươn tay nắm lấy súng Kiều Trạch, muốn đẩy

súng anh ra chỗ khác, cười xòa nói: Tổng giám đốc Kiều à, làm gì thế kia
chứ, động dao động súng quá dọa người rồi, có chuyện gì thì cứ từ tốn mà
nói.

Kiều Trạch xoay cổ tay đẩy cô ta ra: Đây là ân oán giữa tôi với ông ta, cô

đừng có xen vào.

Quản trị Hoàng. Kiều Trạch bình tĩnh nhìn Hoàng Thường, ánh mắt vừa

sâu vừa lạnh, Ông chỉ cần nói suông một câu, mạng của Cao Viễn không
còn, tôi đây đến cả tai cũng coi như phế. Mấy năm nay chúng tôi bán mạng
cho ông, còn không bằng một câu vớ vẩn người khác nói đúng không?

Tay trái đặt trên chốt súng, không nhanh không chậm đè xuống, ngón trỏ

tay phải đặt ở cò súng, từ từ kéo lui.

A Tuấn cũng xoạch một tiếng đẩy chốt an toàn xuống: Bỏ súng xuống!

Lộ Miểu lo lắng nhìn Kiều Trạch, trong lòng căng thẳng gần chết, nhưng

không biết rốt cuộc anh muốn làm gì, cũng không dám hành động thiếu suy
nghĩ, chỉ cảnh giác nhìn hai người.

Hoàng Giai Ngâm trực tiếp đứng giữa hai người, giơ tay ra tỏ ý: Đều bỏ

súng xuống cả đi, bỏ súng xuống.

Nhưng không ai bỏ xuống cả.

Đột nhiên Hoàng Giai Ngâm mất khống chế, hét lên với A Tuấn: Tôi bảo

anh bỏ súng xuống!

Hắn ta chần chừ nhìn cô ta một cái, súng nắm trong tay nhúc nhích,

nhưng lại không cam lòng, lạnh lùng nhắc nhở cô ta:

Hắn ta uy hiếp bố cô đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.