ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 896

Cô khó mà tưởng tượng nổi dáng vẻ để lộ tình dục trong mắt anh.

Nhưng hôm nay, người đàn ông nhìn như không có thất tình lục dục này,

đang nằm trên người cô, hôn cô lui tới, kịch liệt ra vào, đụng chạm vào
nhau, tiếng thở hổn hển chậm rãi giao hòa cùng mồ hôi, vân da hiện rõ ràng
trên đồi ngực đỏ hỏn. Trần truồng, tráng kiện, cân xứng, tràn ngập cảm giác
mạnh mẽ, một lớp mồ hôi mỏng đã gia tăng cảm giác phóng túng sau một
hồi vận động vừa rồi, con mắt sâu hoắm đen láy của anh là màu mực sâu
không thấy đáy, lại vừa nồng vừa nặng, sâu trong mắt là nồng nàn tình dục
không lối thoát.

Cô bị anh biến thành dần dần mất khống chế, đợi sau khi cả hai đều đã

thỏa mãn, giữa hai người đã sớm mồ hôi đầm đìa, từng tầng mồ hôi đổ ra
lại dung hòa với nhau.

Anh duỗi tay ra, kéo cô dựa vào lòng, nghiêng đầu nhìn cô: "Vừa nãy

đang nghĩ gì thế?"

Lộ Miểu bị anh nhìn có chút chột dạ, ban nãy cô đã thất thần.

Anh bóp nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào mắt cô: "Hửm?"

"Thì..." Cô lúng túng né tránh ánh mắt anh, "Là nhớ lại lúc mới quen

anh, anh của lúc đó với anh của ban nãy, khiến em cảm thấy quá khó tin."

Kiều Trạch gật đầu như có suy nghĩ: "Không hiểu thất tình lục dục,

không có nhân tính, là bồ tát phổ độ chúng sinh, đúng không?"

Lộ Miểu cúi thấp đầu: "Lúc đó anh làm cho người ta cảm giác mình vượt

qua sự tồn tại của nam nữ thông thường."

"Chính là..." Cô nghĩ ngợi, "Cảm giác tồn tại đã mạnh đến mức khiến

người khác hoàn toàn xem nhẹ giới tính của anh, cũng chỉ còn lại một biểu
tượng như thần mà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.