ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 966

Lộ Miểu gật đầu: "Vâng."

Hoàng Thường nhìn theo cô lên xe, lái chiếc xe trắng rẽ hướng, từ từ

chạy xa dần, cho đến lúc không nhìn thấy bóng dáng đâu.

Hoàng Giai Ngâm đứng bên cạnh ông ta, đan hai tay trước ngực, nhìn

theo hướng Lộ Miểu rời đi không rời, một lúc sau mới quay đầu sang hỏi
Hoàng Thường: "Bố, bố đang làm gì thế?"

Hoàng Thường thu hồi tầm mắt, không trả lời cô ta mà chỉ quay đầu nhìn

A Tuấn: "A Tuấn, báo cảnh sát đi."

Mười phút sau, đội truy bắt ma túy của thành phố An nhận được báo tin

nặc danh, ở khu thành phố An chạy đến bến cảng An Hành, có người mang
theo một lượng lớn ma túy muốn vận chuyển ra ngoài.

Nhận được tin báo, cảnh sát nhanh chóng phản hồi lại cho Tiếu Trạm.

Tiếu Trạm đã qua giai đoạn nghỉ ngơi điều dưỡng, cơ bản không còn gì

đáng ngại, vừa trở về đã nhận được tin tức, liền phái người đi kiểm tra độ
chính xác, vừa mở cuộc họp bố trí gười, tăng số người tiến hành kiểm tra ở
bến cảng, tự anh cũng đến đó, vừa có mặt thì nhận được điện thoại của
Kiều Trạch.

Anh vừa nhận được tin Tiếu Trạm quay về vị trí công tác, gọi điện cho

anh ta hỏi thăm sức khỏe, nói chuyện một hồi liền phát hiện nh ta đang ở
bến cảng An Hành, Tiếu Trạm bèn nói lại chuyện nhận được báo án nặc
danh với Kiều Trạch.

"Tin tức này có tin được không?" Kiều Trạch hỏi, anh đang ở trong

phòng làm việc, vừa xử lí tài liệu vừa gọi điện cho anh ta, vốn không để ý
mấy, lúc tay trái lấy tài liệu thì còn theo thói quen đưa mắt nhìn đồng hồ
trên cổ tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.