ÂM THANH CỦA IM LẶNG - Trang 44

ÂM THANH CỦA IM LẶNG

Minh Nhật

www.dtv-ebook.com

Chương 2.3

🕒🕖🕔

Tôi gặp Trang vào một buổi chiều thứ Bảy. Nắng đẹp, gió nhẹ. Cây

cối rung rinh. Đường phố vắng vẻ. Mùi hoa sữa thơm dìu dịu...

Từ từ, hãy tua lại một chút. Thêm một chút nữa. Rồi, dừng lại ở đó.

Đúng cái chỗ "buổi chiều thứ Bảy". Mỗi lần khi nhớ lại ngày hôm đó, kí ức
tôi đứt khập một cái ngay đoạn mở đầu ấy. Tôi không nhớ nỗi hôm đó đã
có nắng hay mưa, lũ lụt hay lốc xoáy, cũng không sao nhớ nỗi chúng tôi đã
gặp nhau ở đâu, như thế nào, đã nói những gì. Tôi chỉ nhớ rằng mình đã
uống rất say từ buổi trưa hôm đó trong bữa tiệc sinh nhật bạn gái của một
gã đồng nghiệp. Tôi bết tới mức không đi nỗi xe về nhà, quyết định tạt bừa
vào một quán cafe trên đường và nốc vài cốc nước chanh cho tỉnh rượu.

Rồi đùng một cái, tôi thấy mình tỉnh dậy ở nhà vào khi ánh nắng chói

chang của buổi trưa xuyên qua khe cửa sổ, như thể đã dịch chuyển tức thời.
Đầu tôi đau như búa bổ và không nhớ bất kì gì đã xảy ra ở khoảng giữa.
Một mảng kí ức đã tụt ra khỏi bộ não và rơi tõm xuống cống khi tôi lạng
quạng đêm qua. Bộ quần áo vẫn mặc nguyên từ 24 tiếng trước. Sau khi
kiểm tra kĩ lưỡng là mình không mất thứ gì quan trọng, các bộ phận trên cơ
thể vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, gan thận vẫn chưa bị trộm mất thì tôi phát
hiện trong ví mình lòi ra một mảnh giấy nhỏ: "Gọi cho em khi dậy", kèm
thêm một số điện thoại ở dưới.

Vì không phải là một người hay uống quá chén, tôi không quen với

việc một khoảng thời gian đã xảy ra nhưng lại hoàn toàn biến mất - như bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.