ÁM YẾN
Khâm Điểm Phế Sài
www.dtv-ebook.com
Chương 12
Mặc dù đã báo cảnh sát, nhưng Thường Minh không ôm hy vọng gì
nhiều vào việc phá án, dù gì vụ án tai nạn giao thông của anh vẫn còn treo
đó chưa giải quyết. Lúc trước phát hiện camera hành trình của xe không
cánh mà bay, anh đã nghi ngờ mình bị hãm hại, nhưng đoạn đường đó
không có camera theo dõi, còn có bằng chứng chỉ rõ anh chạy quá tốc độ
trước, anh nằm trên giường bệnh nửa năm, vụ án không giải quyết được gì,
tức đến mức nghẹn chết suýt vào nhà xác.
Cảnh sát đến hỏi chuyện, làm ghi chép, sau đó là quãng thời gian chờ
đợi đằng đẵng. Thái Đường Yến là người đầu tiên phát hiện ra, vừa đến
bệnh viện đã được mời tới đồn cảnh sát để hỏi han ghi chép.
Sau khi cảnh sát trình giấy tờ ra thì rót cho cô một ly nước, "Thái tiểu
thư làm nghề gì?"
Thái Đường Yến vặn xoắn hai tay ở dưới gầm bàn, "Nhân viên phục
vụ, ở quán ăn đêm..."
"Cô có quan hệ như thế nào với người bị hại là Thường tiên sinh?"
"Là quan hệ này sao?" Cảnh sát nháy mắt, "... Trước kia đi làm đã gặp
mấy lần rồi."
"Có thể kể qua tình hình lúc cô phát hiện ra người bị hại không?"
"Buổi sáng đến chợ rau thì thấy có người nằm đó nên gọi 120."