ÁM YẾN - Trang 118

"Nhìn đủ chưa?" Âm thanh bất thình lình vang lên, mí mắt của

Thường Minh lộ ra một khe hở.

"..."

Giống như bị bắt quả tang rình trộm vậy, Thái Đường Yến đỏ mặt đến

mang tai, gần như ném khăn lông qua, lau trước sau một cách qua quýt,
cuối cùng cơn gian nan nhất cũng qua đi, khi còn lại một chân thì nhẹ nhõm
hẳn.

Cuối cùng Thái Đường Yến ném khăn vào trong chậu rửa mặt,

"Thường tiên sinh, tôi đã gọi cơm tối thay anh rồi, lát nữa người ở nhà ăn
sẽ đưa đến, đồ ăn sáng thì anh tự gọi nhé. Chín giờ ngày mai tôi sẽ đến."

Thường Minh keo kiệt trả lời một chữ, "Ừ". Có lẽ khá hài lòng.

"Vậy tôi đi đây, tạm biệt."

Thái Đường Yến dọn dẹp đồ đạc rồi ra khỏi bệnh viện, thoải mái

không cách nào diễn tả được, giống như có thể lập tức trút hết bao uất ức
đi.

Quay về phòng trọ, cô lật tìm những trang giấy trắng trên cuốn sổ nhỏ,

đặc biệt ghi lại đã tốn bao nhiêu tiền cho Thường Minh. Liệt kê hết mọi thứ
trong ngày hôm nay ra, cũng kèm thêm hóa đơn liên quan, cuối cùng viết
"phí hộ lý 100", nghĩ một lát lại gạch đi "100", đổi thành "50".

Trước khi ra ngoài thì phát hiện điện thoại vẫn còn ở chỗ Thường

Minh, lại thêm vài nét vào sổ ——

Sửa màn hình điện thoại: Đợi giải quyết.

Tiền điện thoại: Chưa rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.