ÁM YẾN - Trang 142

"Là tôi." Thái Đường Yến nói, "Nhưng tôi không nhớ anh ta là ai."

"Vậy mà cô còn kẹp trong sách như bảo bối."

Thái Đường Yến đáp: "... Tiện làm bookmark."

"Tấm ảnh này có khi nào? Từ đâu đến?"

Giọng Thường Minh hùng hổ dọa người, Thái Đường Yến nhìn sang

chỗ khác, "Mồng hai hay mồng ba gì đó... Những người này nhìn giống
mấy đàn anh lớp trên, thi vào đại học rồi thì về truyền lại kinh nghiệm cho
bọn tôi, động viên khích lệ... Người này..." Cô đưa tay chỉ vào người đàn
ông trung niên bụng phệ, "Là hiệu trưởng của chúng tôi." Lại đưa thêm một
thông tin, tránh để bị thẩm vấn, "Chụp ở văn phòng của hiệu trưởng, cùng
với mấy học sinh có thành tích tương đối khá..."

"Cô có thành tích tốt cơ à." Giọng không thể tin nổi.

"..." Trong giới hạn đặc biệt đó là sự thật không thể tranh cãi, Thái

Đường Yến giận ra mặt.

Thường Minh không nhận ra, tiếp tục hỏi: "Người này họ 'Phong' à?"

"Không phải."

"Vừa nãy còn nói không nhớ, bây giờ lại nói 'không phải'."

"Chỗ chúng tôi không có họ 'Phong', nếu là họ này thì chắc chắn nhớ

rồi."

Thường Minh lại chìm vào liên tưởng tấm ảnh. Trông dáng dấp người

thanh niên trong tấm ảnh giống sinh viên, năm tháng dùi mài mặt mũi,
nhưng không đến mức cắt đôi mắt một mí thành mắt hai mí. Nhìn ngang
nhìn đứng, giống mà cũng không giống. Dù có là người kia thật thì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.