ÁM YẾN - Trang 183

quay về căn nhà to lớn ở giữa núi của mình, còn cô vẫn ở trong căn phòng
nhỏ hẹp này, anh có thể là khách của người khác, còn cô sẽ là nhân viên
phục vụ trong quán lẩu chật ních người. Mà cái ngày này, có vẻ như không
xa xôi...

Chắc cũng là trước sau mùa xuân thôi, Thái Đường Yến đoán, đợi sau

Nguyên Đán anh nhận được chi giả đã đặt làm xong, thể nào cũng phải về
nhà ăn Tết.

Tính toán như thế thì ngày giờ cũng không nhiều lắm, không đòi hỏi

giữ lại ký ức tốt đẹp gì, cô cũng không muốn tự mình đa tình "được voi đòi
tiên" nữa.

Một nồi canh thịt dê củ cải này, hai người ăn đều khôn có mùi vị gì.

Thường Minh luyên thuyên, "Ngày nào cũng hơn hai giờ khuya mới

ngủ, cũng nấu được à?"

"Tạm được." Thái Đường Yến nhai nốt thịt dê, "Thành thói quen rồi."

"Con gái thức đêm không tốt cho da."

Thái Đường Yến nói: "Cũng chỉ nửa năm thôi."

Nhưng kỳ lạ chính là, rạng sáng cùng ngày, đèn phòng khách vẫn

sáng. Phản ứng đầu tiên của Thái Đường Yến chính là có trộm, nhưng khi
đi ra mới phát hiện Thường Minh vẫn còn thức, "Thường tiên sinh, anh vẫn
chưa ngủ à?"

Thường Minh vẫn nhìn laptop, "Ừ, đến cuối năm có nhiều chuyện

quá."

Cô cũng không quấy rối anh, cũng may cô rửa mặt nằm xuống chưa

được lâu, đèn bên ngoài cũng tắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.