ÁM YẾN - Trang 238

Minh, cô nói tiếp, "... Tôi đủ tuổi thật mà, mất chứng minh thư thật."

Thường Minh nói: "Sao về quê chuyến này mà không làm đi, tôi cũng

mới làm lại xong, tháng sau lấy, hiện tại có chứng minh thư tạm thời. Ở bên
ngoài vẫn phải có chứng minh thư, nếu không dù bị tra thì dù có trăm
miệng cũng không bào chữa được." Vừa dứt lời thì anh hơi chững lại, rồi
lập tức dời mắt đi chỗ khác.

Điều này cũng tương đương với việc phơi bày nội tình, lần trước anh

không có chứng minh thư nên không thể không ở đây, bây giờ cô biết rồi,
khó nói rõ liệu cô có đuổi anh ra khỏi cửa không.

Thái Đường Yến nào nghĩ đến điều ấy, cô còn đang bận lấp liếm lời

nói dối lúc trước, "Về nhà nhiều chuyện, chưa kịp làm lại."

Cô ra ban công lấy quần áo vào, Thường Minh cất cao giọng: "Tôi có

người bạn mở công ty lắp đặt thiết bị, đang cần một tiếp viên lễ tân, cô xem
có cần cân nhắc không? Chín giờ sáng đến sáu giờ tối, ít nhất là không cần
ngày ngày đi làm đến nửa đêm."

Thái Đường Yến ngửa cổ lấy quần áo, cố hết sức nói chuyện: "Tôi

không biết gì đâu."

"Cũng không cần làm gì cả, bình thường giúp đi in ấn vài thứ, khách

hàng đến thì rót trà thôi."

"Hay là... khỏi đi"

Thái Đường Yến ôm quần áo đi vào phòng ngủ, trong phòng khách

không có tiếng động nào nữa, động tác tháo móc áo trở nên chậm chạp.
Trước đây Thường Minh mà im lặng là đồng nghĩa với điềm báo núi lửa
bùng nổ. Ma xui quỷ khiến cô quay đầu lại, quả nhiên Thường Minh đứng
bên khung cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.