ÁM YẾN - Trang 240

Thường Minh đành ngồi xuống lại sofa, "Bao giờ cô nghĩ thông rồi thì

đến tìm tôi."

Thái Đường Yến treo túi lên cửa, lầm bầm, "Đi cái gì mà đi, còn trả

không nổi."

Đợi đến khi đi làm, Thái Đường Yến mới cảm nhận được chỗ xấu

trong thời gian làm công việc này, Thường Minh không ở lì ở nhà như năm
trước nữa, sáng sớm lúc anh ra ngoài thì Thái Đường Yến vẫn còn ngủ mê
man, buổi tối lúc cô về thì Thường Minh đã thiếp đi, thậm chí còn có đêm
không về. Chỉ vào tối cuối tuần mới thỉnh thoảng thấy anh.

Tiền Đông Vi có liên lạc một lần, đối phương vẫn chưa chắc chắn có

nên giữ đứa bé lại không, chỉ nói với cô rằng "Mình suy nghĩ thêm đã".
Nếu Tiền Đông Vi có nhu cầu, cô sẽ đến chăm sóc, nhưng nếu không có thì
cũng không muốn xen vào cuộc sống của người khác. Quan hệ của hai
người cứ lúng ta lúng túng kéo dài đến cuối tháng hai, vào ngày hôm đó
Thái Đường Yến mới tới chỗ làm thì điện thoại của Thái Giang Hào đã lâu
không liên lạc với cô vang lên, Thái Đường Yến tắt, lại gọi lại, cô tắt máy
tiếp. Một lát sau nhận được một tin nhắn ——

"Yến Tử tốt, anh xin cô nghe điện thoại đấy, có chuyện cấp bách lắm."

Thái Đường Yến đành nhân lúc không bận trốn vào một góc gọi điện

cho Thái Giang Hào.

"Yến Tử, cuối cùng cô cũng nghe máy rồi! Ôi ——"

Khẩu khí ngược hoàn toàn so với lúc trước, giọng Thái Giang Hào

mang theo vẻ lo lắng hiếm hoi, phản ứng đầu tiên của Thái Đường Yến là
trong nhà có chuyện.

"Chuyện gì, nhà xảy ra chuyện gì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.