Chợt trong đầu lóe lên, Thái Đường Yến đặt đồ xuống ghế sofa, lôi
cuốn "Rebecca" kia ra - ấy, tấm ảnh vốn kẹp ở đây đi đâu rồi - rõ ràng cô
không hề động vào, ngay cả khi kẹp làm bookmark cũng để mặt sau hướng
lên.
Cố nghĩ ngợi một hồi, chợt nhớ đến Thường Minh từng chê cái kiểu
dùng ảnh để làm bookmark này, bèn thay thành tờ giấy in thừa cho anh lúc
trước.
Nhớ ra nguyên nhân, đương nhiên sẽ muốn hỏi người này đã nhét ảnh
vào chỗ nào rồi.
Mà chữ "Thường" vừa sơ ý thốt ra khỏi miệng thì mới kịp định thần là
người đã sớm đi mất. Cô mím chặt môi, như muốn khóa tâm sự lại trong
bụng, rồi chợt nghĩ đến người kia từng bảo cô đừng có mím môi vì trông
rất khó coi, nhất thời lại phiền lòng, như một bàn cờ đang yên ổn là thế thì
đột nhiên bị mèo nhảy vào phá rối tung lên, rõ ràng cô có thể khống chế
được cục diện mà.
Thế là thôi không đi tìm ảnh nữa, nhét điện thoại ví tiền với cuốn
"Rebecca" mà Thường Minh hay đọc cho cô vào túi nylon rồi nhét xuống
gầm ghế.
Vẫn chưa biết được tung tích của Tiền Đông Vi. Cảnh sát lấy lý do
phối hợp điều tra mà một lần nữa mời Trữ Hướng Thần và Thái Đường
Yến đến đồn cảnh sát.
Cảnh sát lấy ra một tấm hình chụp từ camera, chỉ lên bóng lưng người
nam trong đó nói, "Cô có ấn tượng về người này không? Thường xuyên
xuất hiện ở nhà trọ của Tiền Đông Vi." Người đàn ông đội mũ, lại cúi thấp
đầu trước camera nên không chụp được mặt tiền, nhưng từ bóng lưng người
phụ nữ thì có thể đoán ra chính là Tiền Đông Vi.