ÁM YẾN - Trang 295

Thường Minh ra vẻ dễ dàng mà nói: "Yên tâm đi, tôi lái xe mười năm

rồi."

Thường Minh ngồi vào chiếc Toyota Camry màu trắng, chân phải tìm

vị trí phanh xe và ga, chân trái đặt lên ly hợp, thả phanh tay từ từ chạy xe.

Tầm mắt phía trước chuyển động, Thường Minh khá hài lòng, cầm vô

lăng xoay chuyển cổ và đầu vai, trên chân dần dần tăng tốc.

Vừa đi lên con đường xi măng thì tốc độ xe tăng nhanh, Thường Minh

phát giác không ổn, tính dừng xe thì ngay giây tiếp theo tầm mắt bị chấn
động kịch liệt, trước mắt trở nên tối sẫm, lúc tỉnh lại thì chân trái đã bị cửa
xe biến dạng kẹp phải, không thể động đậy.

Xe bỗng thắng gấp đâm vào dải phân cách.

Lão Viên vẫn luôn đứng sau nhìn theo lau mồ hôi chạy đến, gõ lên cửa

kính, Thường Minh ngồi ở ghế lái mặt tái nhợt, cúi đầu nhìn vô lăng thở
hổn hển, lão Viên bị dọa sợ, phải nửa buổi sau mới dám cất tiếng.

"Thường, Thường tổng, hay để tôi chở cho?"

"..."

Thường Minh khoanh tay ngồi đằng sau, nhìn cảnh núi rừng dọc

đường đi càng lúc càng sâu, trúc xanh hai bên đường cao vút, cỏ hoang lẫn
lộn, đường càng lúc càng hẹp, thậm chí có một khúc là đầm lầy, lão Viên
như lái xe vào trong núi đèo kênh rạch mà bán anh đi vậy.

"Lão Viên, anh chắc chắn không đi sai đường chứ?"

Đoạn đường phía trước không có xe lái đến, lão Viên hơi nghiêng đầu

đáp: "Chính xác là đường này đấy Thường tổng, không sai đâu. Anh còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.