ÁM YẾN - Trang 405

"Alo? Yến Tử, em có nghe đó không?"

"Có ạ..." Thái Đường Yến run run trả lời, chỉ nghe thấy Thường Minh

hỏi lại lần nữa, cô liền đáp: "Vừa về liền đi tắm ngay... Em quên mất..."

Anh về thì cũng có ích gì chứ, chỉ có thời gian quay ngược lại mới có

thể cứu vãn cô. Thái Đường Yến không muốn chuốc thêm phiền phức cho
anh nên nói: "Em chuẩn bị ngủ đây, anh bận việc của mình đi."

Anh cũng không nói nhiều, chỉ bảo có thể rất khuya mới về, không

cần chờ anh, rồi yên tâm cúp máy.

Lần trước Thái Đường Yến cả đêm không ngủ là khi túc trực bên linh

cữu của mẹ, nay nhớ lại như đã cách một đời, đối mặt với vấn đề của bản
thân liền trở nên đau khổ. Đếm tối bao trùm lấy vạn vật, cô để mặc bản
thân chìm đắm vào trong mớ suy nghĩ bừa bộn, dường như bên tai phát ra
đủ âm thanh tiếng động, có tiếng người mắng cô, cũng có tiếng ồm ộp của
ếch trâu bên ngoài. Lúc này trời đã mưa mà cô cũng không nhận ra.

Cuối cùng do mệt mỏi kiệt sức mà nhắm mặt lại, trong mơ mất đi cảm

giác thời gian, ngủ thẳng cho đến khi bị tiếng động đánh thức.

"... Làm em thức giấc rồi à?" Thường Minh nhìn đôi mắt lim dim ngái

ngủ của cô, dứt khoát ngồi hẳn xuống mép giường, lấy điện thoại trong túi
quần ra đặt trên đầu giường.

Thái Đường Yến lắc đầu, tóc rơi trên gối vang lên tiếng sột soạt, hỏi:

"Mấy giờ rồi?"

"Bảy giờ sáng."

"Mới về ạ?"

"Ừ, bận rộn cả đêm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.