ÁM YẾN - Trang 449

Cẩm Lâm sắp có con gái riêng, chuyện như bị nguyền rủa đó lại chưa bao
giờ thấy ông ta nhắc đến.

Thường Minh quay về căn nhà vắng vẻ, Thường Cẩm Lâm ở công ty,

ông anh cả của anh sau khi thành gia đã chuyển ra ngoài ở, ban ngày chỉ
còn lại mỗi Phạm Tiểu Uyển và thím Hồ. Nhưng Phạm Tiểu Uyển không
thường xuyên ở nhà, thím Hồ cũng chỉ thay phiên nhau qua lại giữa chỗ
của Thường Minh và bên này, nhất là gần đây khi thím Hồ còn được
Thường Minh mời đến chỗ anh để chăm sóc Thái Đường Yến, Thường
Cẩm Lâm sắp đi công tác, Phạm Tiểu Uyển lại càng có lý do để không về.

Phạm Tiểu Uyển đang chuốt mi, nhìn thấy Thường Minh ở cạnh cửa

từ trong gương, bèn nở nụ cười với người trong gương, "Đến rồi à."

Dù đã cố gìn giữ nhan sắc, mấy năm nay Phạm Tiểu Uyển vẫn cảm

thấy mình già đi, nếp nhăn nơi khóe mắt đã in hình dấu chân chim, nhưng
cũng may bà tôn trọng vẻ đẹp tự nhiên, gần như không đụng dao kéo vào
mặt mình bao giờ, Thường Minh phải thừa nhận tâm tình mù quán lạc quan
này đã phát huy tác dụng, chỉ có thể khiến người ta cảm thán bà tốt số.

Phạm Tiểu Uyển xoay mặt sang nhìn anh, "Thấy mẹ hôm nay trang

điểm thế nào?"

Dù bình thường Thường Minh cũng không thấy nói ra có gì nguy

hiểm, nhưng lúc này anh lại không có tâm tình, chỉ đáp qua quýt: "Đẹp
lắm."

Phạm Tiểu Uyển bĩu môi, "Nhìn kỹ đâu thấy được, cái gì cũng nói đẹp

lắm, y hệt bố con."

Cho dù là bình hoa tuyệt thế trân phẩm thì cũng sẽ có một ngày nhìn

đến chán ngán, Thường Minh khó tránh khỏi nghĩ đến tương lai của anh và
Thái Đường Yến, nếu như cô cũng vô tích sự như mẹ anh, liệu anh còn có
thể giữ được tình đậm của thởu ban đầu chăng. Trước kia Phạm Tiểu Uyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.