ÁM YẾN - Trang 562

Thường Minh cũng đưa mắt nhìn theo .

Không biết nên dừng trước mặt anh hay bên cạnh anh, cuối cùng cô đỡ

lấy một góc lưng ghế, đứng cạnh anh.

Thường Minh cúi người dập tắt điếu thuốc, hỏi: "Sao em còn chưa

ngủ, mười một giờ rồi."

Cô lắc đầu, "Muốn đến nhìn anh chút."

"Có gì để nhìn chứ, về ngủ đi."

Nụ cười của anh có phần bất lực, "Nhìn gì chứ, mau về đi. Không cần

đợi anh đâu."

Ý đuổi khách rõ ràng đến thế, Thái Đường Yến luôn thức thời cũng

nhận ra được, nếu như cô quay gót, như thế khoảng cách giữa hai người
càng lúc sẽ càng xa, bất kể là nhìn từ phương diện nào thì Thường Minh
cũng không chủ động lại gần cô nữa rồi.

Thường Minh đứng lên đỡ sau lưng cô, như muốn mời cô đi ra vậy.

Rồi bất thình lình Thái Đường Yến mất kiểm soát mà ôm lấy anh, hai cánh
tay khóa chặt hông anh, như đứa con nít ăn vạ không để anh đi.

Cô rất ít khi chủ động, nhưng lần nào chủ động cũng toàn hù dọa

Thường Minh.

"Em xin lỗi..." Cô chôn mặt vào trước ngực anh mà nói, "Em biết, dù

có xin lỗi mấy cũng không đủ, nhưng vẫn... xin lỗi anh... thật sự xin lỗi
anh... Anh bảo em làm gì, cũng được hết, nhưng đừng tránh em nữa... Em
vẫn muốn gặp anh..."

Sự thật không thể nào sửa đổi làm cô có phần thận trọng như lần đầu

mới gặp, quả thực Thường Minh không muốn nhìn thấy dáng vẻ kiếm củi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.