ÁM YẾN - Trang 560

là tôi ham muốn sắc đẹp, chẳng khác gì anh bây giờ, nên nhìn thấy thích là
có thể giải quyết mọi thứ —— quá ngây thơ rồi! Anh xem bây giờ mẹ anh
và tôi có nói chuyện mấy không, căn bản không thể nào nói chuyện nổi!
Bảo bà ấy đến công ty đi làm thì chê mệt, mở cửa hàng cho thì bà ấy nói
không hiểu, không giúp được gì về mặt sự nghiệp thì tôi đi, nhưng đến sinh
hoạt cũng không làm tôi bớt lo được, ngày ngày không phải đi đánh bài thì
gọi bạn bè uống trà tám chuyện, mấy bà về hưu cũng không có nhàn nhã
như bà ấy." Ông ta nhấn mạnh, "Thường Minh, tôi không muốn anh đi vào
đường cũ của tôi!"

Dù Thường Cẩm Lâm nói rất có lý, Thường Minh cũng ngầm đồng

tình trong đầu, nhưng dù Phạm Tiểu Uyển có thất bại đến mức nào thì
chung quy vẫn là mẹ anh, không có người con nào sẵn lòng nhìn mẹ bị quở
trách cả, huống hồ là người bên gối mấy chục năm.

Anh nhìn theo bóng lưng sắp rời đi của Thường Cẩm Lâm mà nói:

"Tôi sẽ không đi vào đường cũ của ông. Bọn tôi không giống các ông,
những thứ lúc này đều là báo ứng vì sai lầm ông phạm phải khi còn trẻ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.