ÁM YẾN - Trang 559

"Tôi không nhúng tay vào, tôi chỉ sợ anh thua mất cả vốn lẫn chài."

Thường Cẩm Lâm rút một tập tài liệu từ trong cặp táp ra, quăng lên bàn trà,
"Một điều kiện, chỉ cần anh cầm lấy rồi, sau này đừng có dẫn đứa bết bát
nào vào nhà hết."

Dứt lời bèn đứng dậy rời đi, Thường Minh không đọc nội dung tài

liệu, tuy rất tức giận trước lời của ông ta, nhưng vẫn kính cẩn đáp, "Mẹ tôi
cũng là người bết bát sao?"

Thường Cẩm Lâm chấn động toàn thân, còn từng câu từng chữ tiếp

theo của Thường Minh lại đâm thẳng vào cột sống ông.

"Nếu ông lấy xuất thân để đánh giá một người, như thế cô ấy hoàn

toàn giống hệt tôi lúc chưa mạng họ Thường, đúng là không chỗ nào với
đến cao quý được. Cô ấy bất hạnh hơn tôi ở chỗ giới tính, là sự thật trời
sinh không thể thay đổi được, nếu cô ấy là con trai, ông xem liệu lão
Đường có ước gì chỉ nhận cô ấy vào để nâng niu trên tay không. Nếu là như
thế, bây giờ cũng không có chuyện ông có đứa con trai tàn tật này rồi."

Một hồi lên xuống trầm bổng, hệt như bao chua cay của Thái Đường

Yến đều chuyển đến trên người anh, bọn họ đã hợp nhất thành một thể kiên
cố.

Thường Cẩm Lâm quay người lại nhìn Thường Minh, môi mấp máy

muốn nói lại thôi.

"Đúng thế, tôi đúng là cho rằng xuất thân của con bé đó không bằng

anh." Thường Cẩm Lâm thẳng thắn khiến anh sửng sốt, "Sai biệt trong xuất
thân của hai người sẽ mang đến rất nhiều vấn đề cho anh, hoàn cảnh ra đời
của một người cũng sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của người đó, bất đồng tư
duy sẽ dẫn đến không đồng nhất trong giá trị quan, lúc này chỉ tổ rước thêm
nhiều phiền toái cho anh." Ông ta thở hắt ra, "Giống tôi và mẹ anh vậy
—— tôi nói anh cũng đừng giận, vì đây chính là sự thật —— lúc trẻ đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.